Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Bản dịch Đạo Đức Kinh (Chương 16) Qui Căn

CHÍNH PHÁP

Bản thân sở học nông cạn không dám múa rìu qua mắt thợ, nhưng hiện nay ở Việt Nam bàng môn vô số, đạo phong suy đồi, đa phần có chút danh tiếng thì đều rơi vào phù chú lục quyết, khí công dưỡng sinh. Tai hại nhất là mê tín dị đoan, sinh ra đủ thứ học thuyết quái đản, chẳng những xa rời chân Đạo của Tam thánh tông chỉ mà còn báng bổ chư tổ tiền nhân, đề cao vật chất sự tình. Nên biết, chư tổ khuyên người hướng thiện tu chân chỉ nhằm đồng đăng Niết bàn giải thoát, tấm lòng vì nhân sinh như thế há có thể bóp méo như vậy sao? Lại vừa muốn vật chất đầy đủ vừa muốn là Tiên là Phật thì có thể sao? Đó chỉ là ngụy biện của tham, sân, si mà thôi. Người tu đạo lúc chưa thành tuy cần tích lũy vật chất tiền bạc nhưng đó là để đảm bảo sinh tồn, giữ thân tu luyện hoặc có trách nhiệm với gia đình thân quyến, tốt hơn một chút thì có thể tạo ra hoàn cảnh thuận lợi, chọn nơi phong thủy đắc địa nhằm trợ giúp tu hành, chứ tuyệt không vì nhắm đến hưởng thụ hư vinh. Đồng đạo chả lẽ không nhớ lời Thái Thượng: "Vi học nhật ích, vi đạo nhật tổn, tổn chi hựu tổn, dĩ chí ư vô vi". Tổn này là tổn dục vọng, ham muốn, mong cầu, bớt suy nghĩ mà thanh tĩnh, mỗi ngày mỗi giảm, giảm đến lúc vô vi nhi vi. Sao có thể tiếp tục tham lam mà đòi thành Tiên thành Phật đây?

Nay tuy người viết chưa thành tựu nhưng không thể không nói ra sự thật, mong có thể làm một chút ánh sáng dẫn đường để người hữu duyên có cái dựa vào. Người mới theo Đạo thấy đan kinh ẩn ngữ khó hiểu e rằng bỏ qua mà rơi vào bàng môn, bản thân nhiều năm tìm hiểu, cũng đã xảy ra tình huống như vậy, nhân đây xin nói sơ qua cách nhìn nhận chân công phu để đồng đạo chí sĩ có cơ sở mà xét.

Phàm người tìm hiểu khí công, đan thư đều dễ rơi vào chấp nhất chi phái môn hộ, đọc mà không thông biến, thường tin vào những lời quảng cáo cao siêu mà ngộ nhận về Đan Đạo.

Xin nói rõ, Đan Đạo lấy nhập huyền quan thu tiên thiên kết đan làm mục tiêu, không phải thứ mà khí công hậu thiên thông mạch có thể so sánh. Tại sao lại nói là nhập Huyền Quan mà không nói là mở? Bởi vì nó là một trạng thái trong tĩnh tọa, muốn nhập huyền quan, tất phải như Đạo tổ truyền dạy "Trí hư cực, thủ tĩnh đốc" đó là tĩnh tọa công phu phải đạt tới cực tĩnh mà nhập huyền quan từ đó tiên thiên lai phục, không phải khô tọa ngoan không cũng không phải tự tác hữu vi, mà là lấy hữu nhập vô, ở giữa vô và hữu chân khí liền phát động đó gọi là "Vô trung sinh hữu", "Tịch nhiên bất động, cảm nhi toại thông" . Đan đạo từ động nhập tĩnh, tĩnh cực nhi động là hợp theo lý Âm Dương của Thái cực, Dương cực sinh Âm, Âm cực sinh Dương. Vậy nên xét công phu nào mà không nói tới tĩnh tọa nhập huyền chỉ nói thông mạch thì đó chỉ là khí công hậu thiên mà thôi. Tuy nó có công dụng dưỡng sinh nhưng kết đan là không thể nào! Còn như một số chi phái Phật gia giữ tĩnh định sinh tuệ nhằm luyện thần thông thì cũng có chỗ bất đồng, bởi như thế là còn nhận biết về cảnh giới, chưa thực sự đạt đến cực tĩnh mà Phật, Đạo hai nhà đã chỉ ra ở những câu sau:"Vật ngã lưỡng vong", "Vô Ngã Vô Tướng" "Vạn sự như như", "Hỗn hỗn độn độn, yểu yểu minh minh", "Tam giả ký vô, duy kiến ư không", "Tứ Đại giai không", "Sắc tức thị không, không tức thị sắc"; tu luyện pháp này đi theo hướng khác, cũng không thể đạt đến trạng thái Huyền Quan.

Thứ nữa, những loại tâm nhãn soi xét, thần tiên ghé thăm, tiền kiếp hậu kiếp từng là nhân vật này nọ thảy toàn là ảo cảnh, tĩnh tọa đại thành còn dễ gặp ảo cảnh nữa là thường nhân soi nhãn. Một cái nữa là pháp thuật cải mệnh hay thay đổi nhân quả, cái này nghe đã vô lý, cải mệnh bản thân vốn còn phải dựa vào tu luyện Kim Đan, Tử Dương chân nhân nói: "Một hạt Kim Đan nuốt xuống bụng, mới hay ngã mệnh chẳng do trời". Huống chi như quảng cáo có thể thay đổi cả vận mệnh người khác được ư? Cái này bất quá là tác động vào hậu thiên hữu vi không phải chân chính cải mệnh, còn như phát niệm thù địch, kết tập nguyện lực... toàn là mê tín hại người, càng không đáng nói. Vả lại người học phải dựa vào chính mình nỗ lực phấn đấu, sao có chuyện cầu xin ngoại lực mà được? Chẳng khác nào dúi tiền tay Phật! Chính là thể hiện tâm tham cầu chưa yên mà thôi.

Vì vậy bạn đọc mới tìm hiểu chớ nên sa vào những luận điệu này mà lầm đường lạc lối, tiền mất tật mang. Đan đạo là triết học, là cách sống, là khoa học thực hành, tuyệt không phải tôn giáo sùng bái mê tín. Đan đạo từ đầu tới cuối chỉ là Thanh tĩnh vô vi mà thôi.

Để tránh rườm lời, mong chư vị đồng đạo xét kỹ Đạo đức kinh, nhất là chương 16. Xưa có câu: "Quy căn cần tìm quy căn khiếu, phục mệnh phải tìm phục mệnh quan" Quan khiếu đó chính là Huyền Quan nhất khiếu. Sau đây xin đăng bản dịch Đạo Đức Chương 16 do Hoàng Nguyên Cát chân nhân chú, ngài Nguyễn Minh Thiện Tam Tông Miếu dịch, để đồng đạo hiểu rõ cái lý Quy căn.

Chúc chư vị sức khỏe! Tinh tấn!

Xích Long

Người chia xẻ:  Xích Long

Người chia xẻ: 

Nhóm: Kinh Thư Chính Thống Đạo Gia

Nguồn: dantocking.com

Đọc Sách

Lữ Tổ sư tam ni y thể thuyết thuật
Lữ Tổ sư tam ni y thế thuyết thuậtLong Môn đệ bát giới tử Hoàng Thủ Trung đềLong Môn đệ cửu đại giới tử Đào Thái tậpĐệ thập nhất đại Mẫn Nhất Đắc cẩn sơĐệ thập nhị đại Thẩm Dương Nhất cung giáoTựa Văn là để tải Đạo, tôi nghe văn này của thế gian lâu rồi. Nhớ lúc còn trẻ, được hầu Đông Li lão sư ở Đồng Bách Sơn. Thầy là người Tần Thiên, tuổi đã hơn 110, họ Cao. Chiết Mân tổng chế Cao Công, là đồng tông với thầy, tuần biên qua núi, lấy Tam Ni Y Thế nói với thầy. Thầy nói: - Tôi từng thấy nội biên Quỹ Trung Thư1 của tiên sinh Vương Dương Minh, môn nhân của ông ấy là Vương Long Khê khắc in truyền đời, là Đại Đạo lấy thân trị thế của Hi Hoàng; lại từng nghe bậc trú thế thần tiên Lí Nê Hoàn, môn hạ tôi là Thẩm Nhất Bỉnh, từng gặp ba lần, Nhất Bỉnh thường lấy hai chữ Tam Ni, hỏi Nê Hoàn, Nê Hoàn đáp: “Đạo này truyền từ Hi Hoàng, Trọng Ni, Mâu Ni, Thanh Ni tam đại thánh nhân, xiển minh để lập giáo, đồ đệ của ba ngài thuật riêng rẽ con đường nhập môn, tụ tập thành một cuốn, hoặc gọi là Thuyết Thuật, hoặc gọi là Tâm Truyền, hoặc gọi là Công Quyết, hoặc gọi là Công Dụng”. Nay đã thất lạc vậy.” Người chia xẻ:  Nhất TâmNgười chia xẻ: Nhóm: Kinh Thư Chính Thống Đạo Gia
Lữ Tổ Bách Tự Bi - Lã Động Tân -Trương Tam Phong chú
LỮ TỔ BÁCH TỰ BITác giả: Lữ Động Tân Chú: Trương Tam Phong Giải: Lục Tây Tinh Lữ Động Tân hiệu là Thuần Dương, là một trong Bát Tiên. Đây là bài được Lữ Thuần Dương dùng kiếm khí khắc trên vách đá Lư Sơn, tóm tắc diệu đạo tu chân, để quảng độ kẻ hữu duyên.Người chia xẻ:  Nhất TâmNgười chia xẻ: Nhóm: Kinh Thư Chính Thống Đạo Gia
Kim Hỏa Đan quyết - Tây Lương Trí Nhất Tử Hứa Tín Lương
Kim Hỏa Đan quyết Tây Lương Trí Nhất Tử Hứa Tín Lương sáng tác Tiêu Tương ngư phụ Thường Tuân Tiên hiệu đínhTự viết tựa Đạo tu Tiên, nguồn gốc đã lâu vậy. Trên thì Hoàng Lão mở đầu, dưới thì các chân nhân diễn phái, thánh thánh tương truyền, sư sư tương thụ, núi rừng thành thị, đời chẳng thiếu người. Cuối cùng thì đạo thuật bắt đầu, nên huyền ảo mạc trắc, vi diệu khó biết. Dù là bậc thông minh thượng sĩ, mà kẻ thành đạt lại hiếm vậy! Huống gì kẻ kém hơn đây? Ôi Đạo, là sinh tử đại sự, ngoài thì đến cùng về cái lí Thiên Địa Nhật Nguyệt giao cấu, trong thì rõ cái cơ nam nữ Âm Dương tạo hóa, nhưng nếu không có thầy truyền, sao có thể tự ngộ, cho nên người học Đạo rất nhiều, mà người thành Đạo rất ít. Điều này không có gì khác, chỉ tại được truyền với không được truyền vậy! Người tu luyện đời nay, chỉ xem Đan Kinh, không cầu khẩu quyết, chưa gặp chân truyền, uổng ngươi khô tọa, lấy mù dẫn mù, mà không biết đều rơi vào ngoan không. Đối với Đan Kinh của các tổ, những cái truyền như nhập thất hạ thủ, cái lí Âm Dương thuận nghịch, chỉ xem là việc thanh tĩnh hư vô! Tu Đạo như vậy, cũng như xem hoa trong gương, khác gì đáy nước mò trăng? Vất vả uổng công, thực đáng than tiếc. Tôi tự biết ngu độn, thiên phú không thông minh, nhưng cố học là ở mỗi người, tự vấn tự tỉnh, cầu bước vào chốn Hi Di, nguyện lên được Tử Dương Đường. Phỏng thánh tầm chân đi khắp xuyên nhạc, may trời không bỏ, gặp được Thánh Sư, được nghe cái diệu của [Tham Đồng] [Ngộ Chân], được chỉ cho ý nghĩa của [Chu Dịch] [Âm Phù], được xiển minh hào quẻ, thông suốt huyền cơ, mới hay, Kim Đan Đại Đạo không ngoài Âm Dương mà thôi.Nhưng người mong cầu học Đạo thì mười người có tám chín người, mà cầu được nhập thất đăng đường, thì trăm không được một. Tôi vừa được chân truyền, sao dám dấu diếm? Sau đây đem sở đắc hàng ngày, cùng lời thầy truyền thụ, ý nghĩa về Trúc Cơ Luyện Kỷ, Đắc Dược Hoàn Đan, Ôn Dưỡng Diện Bích, Thoát Thai Liễu Đương, không tránh trời phạt, trực tiếp thuật mà không ẩn dấu. Theo thứ tự làm thành thơ, cộng thành một quyển, trong phân ra 16 bài thất ngôn tứ vận, án theo Nhị Bát thuật số, tượng theo một cân Chân Kim; 64 bài tuyệt cú, án theo 64 quẻ, để tượng theo Chu Thiên Hỏa Hậu; một bài Tây Giang Nguyệt, án theo số Thái Ất, để tượng theo một hạt Kim Đan. Đến như Đỉnh Khí Tiên Hậu, Dược Vật Cân Lạng, Hỏa Hậu Tiến Thoái, đều có ở trong. Rồi đặt tên là [Kim Hỏa Đan quyết]. Vì chí yếu của tu Đan, không ngoài hai chữ “Kim Hỏa”. Vì “Hỏa” là gốc của Đại Đan, “Hỏa” không “Kim” thì không sáng, “Kim” không “Hỏa” thì không hóa, Hỏa Kim giao luyện, trong chớp mắt, kết thành một hạt như Thử Mễ, gọi là “Kim Đan”. Đẹm một hạt này thái mà nuốt, nuốt vào Ngũ Nội, cầm phục Âm Hống của ta, như mèo bắt chuột, như ưng vồ thỏ, từ đây không thể chạy mất vậy! Sau đó vận Âm Phù Dương Hỏa, trừu thiêm tiến thoái, dưỡng dục Chân Khí, hóa thành Kim Dịch Chi Chất. Phàm trong khi vận Hỏa, đột nhiên cảm thấy Vĩ Lư có vật xông thẳng vào sống lưng, Song Quan rõ ràng có âm thanh, nghịch thượng Nê Hoàn, tiếp xúc hàm trên, hạt hạt giáng nhập trong miệng, hình như trứng gà, thơm hương ngọt ngào, gọi là “Ngọc Dịch Hoàn Đan” . Từ từ nuốt về Đan Điền, kết thành Thánh Thai, mười tháng công đủ, 600 quẻ xong, lọc sạch quần Âm, thể hóa Thuần Dương, kim cân ngọc cốt, thoát thai thần hóa, từ đây nhập xuất., diện bích cửu niên, tiếp tục luyện Thần Đan Đại Dược, công thành hành mãn, tự nhiên hình thần câu diệu, Tính Mệnh cùng viên mãn, dữ đạo hợp chân, biến hóa không thể dò vậy! Cổ thánh cưỡng gọi là “Cửu Chuyển Kim Dịch Đại Hoàn Đan”. Nay đem pháp này, trình bày ở sau, không dám gò khuôn những bậc đã thành, mà lưu lại để kẻ sơ học tham cứu, ngõ hầu khiến người học biết được một đời, hiệu nghiệm trong tương lai, mà không mê lầm bàng môn đường rẽ. Sao chép vì chính pháp in ấn, thay nhau truyền thụ, cùng chứng Thánh Quả. Y theo mà thi hành, tin mà theo đó, vận luyện toàn thân, Đan thành Cửu Chuyển, hình bay lên Thiên Khuyết, gọi là Chân Nhân. Lúc ây, mới là lúc đại trượng phu công thành danh toại, mà việc tu Tiên mới xong vậy!Người chia xẻ:  Nhất TâmNgười chia xẻ: Nhóm: Kinh Thư Chính Thống Đạo Gia
Hoàng Đạo trung mạch biện - Chính Dương Tử
【Hoàng Đạo trung mạch biện 】 Chính Dương Tử  Thư xã chú: Bài văn này là do Chính Dương Tử viết, kiến giải trác tuyệt, biện giải tinh tường, đặc biệt việc trình bày và phân tích đối với Hoàng Đạo, thực có cảm giác làm rõ những câu đố ẩn ngày xưa! Nên biết, Hoàng Đạo là một bí mật cốt lõi của tiên gia thiên cổ, Đan Kinh từ xưa, hiếm lộ ra một câu nửa chữ, người khác không thể đoán định được, dù toàn là đạo học tiền bối, chuyên gia quyền uy, nhưng nếu không được minh sư chỉ rõ cùng với tự mình chịu khó chứng nghiệm, dù có Đan Thư đọc thuộc lòng như cháo chảy, cũng không biết tác dụng thực sự của Hoàng Đạo! Bài biện luận này làm là: giải thích rõ vị trí, định danh và tác dụng của Hoàng Đạo; luận rõ thực tế tu luyện thì Hoàng Đạo, trung mạch có phương pháp bất đồng; biện luận rõ những ba bộ phận sai sót lớn trong “Trung Hoàng đốc tích biện” của Trần Kiện Dân. Thư xã nguyên định đăng ba kì, nhưng để tiện cho việc đọc của độc giả, vả lại không muốn cắt nát bài văn tuyệt vời này, tạo nên khuyết điểm, nên đăng luôn trong một kì, rất mong chú ý! Đồng thời, ở đây lại xin cảm tạ Chính Dương Tử đạo trưởng! Người chia xẻ:  Nhất TâmNgười chia xẻ: Nhóm: Kinh Thư Chính Thống Đạo Gia