Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Khúc Quanh Của Dòng Sông (V. S. Naipaul)

Cuốn sách miêu tả những vết thương lâu năm, khó lành lẫn vết thương mới của một châu Phi ngây thơ và già cỗi, có độc lập rồi vẫn còn nguyên mặc cảm tự ti. Ở một khúc quanh mới trong kỷ nguyên tự trị, cay đắng thay, châu Phi ngơ ngác tìm kiếm những hình bóng cũ châu Âu, nơi đã giam hãm mình trong nhiều thế kỷ nô lệ thuộc địa.

Salim từ vùng biển phía Đông châu Phi đi sâu vào lục địa, đến một thành phố nằm bên khúc quanh của một dòng sông lớn, để tìm cách kinh doanh, để tìm kiếm chỗ đứng cho mình trong thế giới và để tìm hiểu bản thân mình. Ở thành phố đó, Salim phải sống trong bầu không khí ngột ngạt của một chế độ hậu thực dân, bàng hoàng trước nền độc lập lạ lẫm, loay hoay không biết phải bắt đầu từ đâu, chủ động hay thụ động trước những biến chuyển, và bạo loạn chắc chắn sẽ xảy ra. Anh tiếp xúc với người dân bản địa, như cô Zabeth và đứa con trai Ferdinand, như cặp vợ chồng Mahesh và Shoba… Anh tìm hiểu thành phố, từ Quảng trường đến trường Trung học, từ khách sạn Van der Wyeden đến bến tàu…Rồi không gian được mở rộng ra với việc xây dựng Khu mới bên ngoài thành phố, sự xuất hiện trở lại của người da trắng, sự thay da đổi thịt của giới trẻ châu Phi, sự biến động chính trị của vị Tổng thống vĩ đại. Không gian được tiếp tục mở rộng khi Indra, người bạn thời thơ ấu của Salim xuất hiện, thoạt tiên trong hào quang của một người học ở Oxford về, sau đó dưới hình dạng thảm hại của một kẻ hoang mang trước tất cả, không chắc chắn về điều gì hết. Không gian còn mở rộng tới châu Âu, nhưng đến đó thì Salim đã hiểu ra mình không thể chạy thoát những ràng buộc vô hình. Thế giới dù rộng lớn vẫn không có chỗ cho anh, anh vẫn phải đóng đinh vào cái thành phố bên khúc quanh của dòng sông.***

Vidiadhar Surajprasad Naipaul mang quốc tịch Anh, sinh năm 1932 ở Chaguanas gần Port of Spain thuộc Trinidad, trong một gia đình di cư từ miền Bắc Ân Độ, song không ít tác phẩm của ông lại lấy bối cảnh Châu Phi. Con người V.S. Nailpaul bao gồm nhiều nền văn hóa, cuộc đời ông trải rộng trên cả bốn châu lục lớn - ông từng du lịch khắp Châu Á, châu Phi, châu Mỹ. Sự đa dạng đó khiến Naipaul luôn băn khoăn về vị trí, gốc gác của mình. Khi còn trẻ ông đã từng chán nản với sự nghèo nàn về tinh thần ở Trinidad, bỏ sang Anh học đại học, nhưng khi đã định cư tại đó ông lại thấy mình không thể hòa đồng được với lối sống bản địa, trong khi đó dòng máu Án Độ vẫn chảy mạnh trong huyết quản. V.S. Naipaul, với tư cách nhà văn, thường đặt ra những câu hỏi về đa dạng văn hóa, đặc tính tâm lý phức tạp của các nhóm và tộc người, sự hòa trộn và đặc điểm tiêu biểu không thể nhầm lẫn, cả đến những mặc cảm mang tính bộ tộc, dân tộc… tất cả đều được miêu tả kỹ lưỡng và tinh tế trong Khúc quanh của dòng sông.

V.S.Naipaul bắt đầu cầm bút từ rất sớm, sau khi học xong Universtity College of Oxford. Cả đời ông gần như không làm công việc nào khác ngoài viết văn. Sau tiểu thuyết đầu tay, The Mystic Masseur (Người thợ mát xa bí ẩn - 1957), Naipaul trở nên nổi tiếng với cuốn A House for Mr. Biswas (ngôi nhà của ngài Biswas - 1961), tiểu thuyết thứ nhất của ông. Những tác phẩm đầu tay này thường lấy bối cảnh vùng Tây Ấn, sau đó Naipaul mở rộng địa lý văn chương của mình, hướng tới chủ đề hậu thuộc địa nóng bỏng, nhất là tại châu Phi.

Hai tiểu thuyết của ông về đề tài này là Guerillas và nhất là A bend in the River, một phẫu thuật tài tình trưng bày những ung nhọt, từ các vết thương lâu năm khó lành lẫn các vết thương mới của châu Phi già nua mà ngây thơ, đã giành được độc lập nhưng vẫn còn nguyên vẹn mặc cảm nô lệ - tự ti và thấp kém. Lẫn trong sự miêu tả tinh vi, thấu đáo là một niềm thương cảm kín đáo, một day dứt cho số phận một châu lục đang trong giai đoạn bế tắc. Tìm mua: Khúc Quanh Của Dòng Sông TiKi Lazada Shopee

Việc ông giành được giải Nobel văn chương năm 2001 (chưa kể trước đó 30 năm, ông đã đoạt giải Booker 1971) không nằm ngoài dự đoán của các nhà nghiên cứu văn học thế giới.

Naipaul đã đóng góp to lớn cho một dòng văn học đau đớn nhưng có ích, dòng văn học nhìn trực diện vào các xã hội lạc lõng giữa thế giới, đứng bên lề sự phát triển chung và còn lâu năm nữa mới thoát được vũng lầy đó.***

Công dân Théotime đến vào buổi sáng, mắt đỏ mọng và trông như bị tra tấn, lơ lửng với ly bia uống vào bữa sáng, với vài quyển truyện cười hoặc tiểu thuyết minh hoạ bằng ảnh để giết thời gian ở văn phòng. Có một hệ thống trao đổi tạp chí không chính thức ở thị trấn. Théo luôn luôn có cái gì mới để xem. Và thật lạ, những truyện cười hoặc tiểu thuyết - ảnh của ông ta, lăn lóc, đã khiến ông ta có cái vẻ bận rộn, giống như những thương gia khi ông ta đến cửa hiệu. Ông ta đi thẳng vào phòng kho, và có thể ở lại đó không hề đi ra suốt cả buổi sáng. Thoạt tiên tôi nghĩ bởi vì ông ta muốn không bị quấy rầy.

Nhưng rồi tôi hiểu không phải vậy. Ông ta thích ở trong phòng kho tối tăm chẳng làm việc gì cụ thể, chỉ nhìn vào những quyển tạp chi của mình trong khi tâm trạng say sưa lan toả con người ông ta.

Sau đó khi ông ta đã thoải mái và bớt rụt rè hơn với tôi, cuộc sống trong căn phòng kho trở nên phong phú hơn. Ông bắt đầu có đàn bà đến viếng thăm. Ông thích họ nhìn thấy ông thực sự là một directeur - giám đốc - với một nhân viên và một văn phòng, và điều đó cũng làm những người đàn bà thích thú. Một chuyến viếng thăm có thể mất cả một buổi chiều, mà chỉ là Théotime và người đàn bà chuyện gẫu theo cách người ta vẫn chuyện gẫu khi đang trú mưa - với những lần dừng lại rằng lâu và những cái nhìn thôi miên dài theo những hướng khác nhau.

Đó là một cuộc sống dễ dàng với Théotime, dễ dàng hơn bất cứ gì ông ta có thể tưởng tượng khi còn là một thợ máy ở sở y tế. Nhưng khi ông ta có được sự tự tin, và không còn sợ hãi việc Tổng thống lại sẽ tước mất cửa hiệu từ tay ông ta, ông ta trở nên khó tính.

Ông ta bắt đầu nghĩ rằng là một directeur ( Giám đốc )mà không có xe thì không thể được. Có lẽ một người đàn bà nào đó đã khiến ông ta nghĩ vậy, hoặc có thể là tấm gương từ những người chủ Nhà nước khác, hoặc có thể là điều gì đó ông ta rút được từ những cuốn truyện cười. Tôi có một chiếc xe, ông ta bắt đầu hỏi mượn tôi, và rồi đòi tôi chở ông ta đi đây đó khỏi nhà và về nhà. Tôi có thể từ chối. Nhưng tôi tự nhủ đó là một việc nhỏ để làm ông ta trật tự. Những lần đầu tiên ông ta ngồi hàng ghế trên, rồi ông ta chuỷên xuống ngồi hàng ghế sau. Đó là công việc bốn-lần-một-ngày.

Ông ta không im lặng được lâu. Có thể là do tôi tỏ ra thoải mái, chỉ mong muốn không bị làm nhục. Théotime tìm thấy những cách mới để tự thể hiện mình. Giờ đây điều rắc rối là ông ta không biết phải làm gì. Ông ta có thể thích sống bên ngoài vai trò thực của mình - chiếm đoạt sự điều hành của cửa hiệu, hoặc cảm thấy (trong khi vẫn vui thú với cuộc sống trong nhà kho) rằng ông ta đang điều hành cửa hiệu. Dù vậy ông ta cũng biết rằng ông ta chẳng biết gì cả, ông ta biết rằng tôi biết ông ta không biết gì cả, và ông ta giống như một người giận dữ với sự không biết gì của mình. Ông ta lặp đi lặp lại một vài trò. Ông ta say sưa, tức tối và đe doa, và là một kiểu tức tối có tính toán như là một quan chức đã quyết định phải malin.

Thật là lạ. Ông ta muốn tôi công nhận ông ta là chủ. Và cùng lúc ông ta lại muốn tôi phải đoái hoài đến ông ta, một người đàn ông không được giáo dục. Ông ta muốn có cả sự kính trọng lẫn sự bao dung của tôi, thậm chí cả lòng thương xót của tôi. Nhất là khi ông ta muốn tôi cư xử như một thuộc hạ và ủng hộ ông ta. Nếu như đáp lại, tôi làm vậy, nếu tôi mang một thứ giấy tờ đơn giản nào đó của cửa hiệu đến cho ông ta, quyền lực của ông ta hẳn là sẽ có thật lắm. Ông ta thêm điều đó vào ý tưởng về vai trò của mình, và ông ta có thể sử dụng quyền lực đó sau này để nặn ra một sự nhượng bộ. Như là ông ta đã làm với chiếc xe.

Còn tệ hơn là làm việc với một quan chức malin. Vị quan chức vờ như bị xúc phạm - và gào vào bạn, chẳng hạn, rụt tay khỏi bàn ông ta - chỉ đơn giản là đòi tiền mà thôi. Théotime, nhanh chóng chuỷên từ một sự tự tin đơn giản vào vai trò của mình đến chỗ hiểu ra sự vô dụng của mình, muốn bạn phải vờ coi ông ta là một kiểu người khác. Điều này không có gì đáng buồn cười. Tôi đã giải quyết nó để được yên tĩnh với việc riêng của mình, để đặt đầu óc vào mục tiêu riêng của mình. Nhưng thật không dễ để có thể được yên ổn. Cửa hiệu trở thành một nơi thật đáng ghét với tôi.

Còn tệ hơn với Metty. Những công việc nhỏ nhặt nó làm cho Théotime thoạt tiên đã trở thành những việc nó bị đòi hỏi phải làm và bị nhân lên rất nhiều. Théotime bắt đầu bắt Metty đi làm những công việc lặt vặt rất đáng ngán.

Buổi tối muộn, khi nó trở về nhà sau khi ở chỗ gia đình nó, Metty vào phòng tôi và nói "Cháu không chịu được nữa rồi, patron. Rồi một ngày cháu sẽ làm điều gì đó khủng khiếp. nếu Théo không chịu dừng lại, cháu sẽ giết lão. Cháu thà cày cuốc ở ngoài đồng còn hơn là làm người hầu cho lão".

Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Khúc Quanh Của Dòng Sông PDF của tác giả V. S. Naipaul nếu chưa có điều kiện.

Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.

Nguồn: thuviensach.vn

Đọc Sách

Công Chúa Thay Đổi (Bố Đinh Lưu Ly)
"Nhân Đức năm thứ ba ngày mười chín tháng ba, ta chết. Nam nhân ta thích nhất dùng một mũi tên chấm dứt cuộc sống mười tám năm hèn mọn mà ngắn ngủi của ta, cuộc đời ta vĩnh viễn dừng lại trong máu tươi…..” Ngày giỗ, cũng là ngày cưới của nàng. Trước khi chết, nam nhân nàng vẫn gọi là “ca ca” ôm nàng thật chặt, đôi môi nhẹ nhàng nói ba chữ bên tai nàng: “Ta yêu nàng.” Vào khoảnh khắc nói lời ly biệt ấy, nàng chỉ hận mình đã biết quá muộn, quá muộn….. Tìm mua: Công Chúa Thay Đổi TiKi Lazada Shopee Phượng hoàng dục hỏa, niết bàn trùng sinh. Trời cao thương hại, cho nàng sau khi chết trở lại năm bảy tuổi. “Người không phạm ta, ta không phạm người. Người nếu phạm ta, dù thế nào ta nhất định giết! Cả đời này ta muốn thay đổi, trở nên thực sự, thực sự kiên cường!” P/s: Nữ chính không phải siêu nhân, cô ấy từng yếu đuối nhưng dần trở nên kiên cường, bình tĩnh, suy tính cẩn thận để đối phó và thay đổi tình thế. Nam chính yêu và hết sức trung thành với công chúa của mình, luôn bên cạnh và giúp đỡ cô ấy mọi lúc mọi nơi. Đây chính là kiểu tình yêu công chúa và kỵ sĩ - chân thành, đậm sâu và ấm áp. Nam nữ chính ko phải người phi thường, nhưng họ luôn ở cạnh nhau và làm nên những điều phi thường. Văn logic, ko YY, ko ảo tưởng.***Dưới ánh nến, nam nhân kia tươi cười rõ ràng diễm lệ như vậy nhưng lại làm quân Mẫn Tâm cả thấy lạnh thấu xương. Như cảm nhận được sự sợ hãi của nàng, Cơ Linh đưa người tới gần, khẽ vuốt cái bụng đã gồ lên cao của Quân Mẫn Tâm, dùng giọng điệu vô cùng dịu dàng cười nói: “Bệ hạ đang run rẩy kìa, sợ sao? Sợ hãi, sợ hãi, thần yêu người như vậy, sao nhẫn tâm hại người chứ?” Quân Mẫn Tâm hít sâu một hơi, cố gắng bình ổn tâm tình của mình, dùng giọng điệu thường dùng hỏi: “Cơ Linh, đây là đâu? Có chuyện thì quang minh chính đjai nói với ta, ngươi dẫn ta đến chỗ này làm gì?” “…Làm gì?” Cơ Linh bị hỏi liền sửng sốt, ngoẹo đầu nửa ngày mới như nghĩ tới chuyện gì thú vị lắm, hắn cười tủm tỉm, túm tay Quân Mẫn Tâm lôi nàng xuống giường, cười hì hì nói: “Bệ hạ, nàng tới đây, ta xây cho nàng một toà cung điện xinh đẹp, chắc chắn nàng sẽ thích!” Quân Mẫn Tâm vì bụng to nên vô lực phản kháng, đành phải thất tha thất thểu đuổi kịp bước chân của Cơ Linh, đến hành lang ngoài phòng, trong nháy mắt Quân Mẫn Tâm ngây cả người!Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Công Chúa Thay Đổi PDF của tác giả Bố Đinh Lưu Ly nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Công Chúa Quý Tính (Tắc Mộ)
Câu chuyện mở ra trong hoàn cảnh bốn nước lớn: Tây Ương, Đông Nguyên, Nam Văn, Bắc Xương tranh giành thiên hạ. Tây Ương Quốc có thái tử Vô Mẫn Quân hùng tài thao lược, anh dũng thiện chiến, dẫn quân tấn công vào lãnh thổ Đông Nguyên.Đông Nguyên Quốc đã sớm mục ruỗng, suy tàn, với một vị vua đắm chìm trong thuật trường sinh, hoàng hậu thao túng triều đình, văn võ bá quan sống xa hoa trụy lạc, hoàn toàn không chống đỡ nổi trước thế tiến công như vũ bão của Tây Ương Quốc. Trong vô số những nàng công chúa xinh đẹp của đất Đông Nguyên, có nàng công chúa Trường Nghi vừa tròn mười bảy tuổi, một thân võ nghệ cao cường, đã ôm theo quyết tâm báo đền nợ nước mà đi ám sát thái tử Vô Mẫn Quân.Một đêm giao chiến, kết thúc bằng một phen cụng đầu nảy lửa, máu chảy thành sông.Sáng hôm sau tỉnh lại, mới phát hiện, nàng biến thành hắn, còn hắn lại thành nàng.Một công chúa Trường Nghi cực kì tầm thường: dung mạo phổ thông vừa thấy liền quên, biết vài ba chữ, thuộc dăm câu thơ, đầu óc ngu ngơ, trí tuệ cỡ vừa.Thế nhưng lại có một tấm lòng nhân hậu, một trái tim biết cảm thông. Tìm mua: Công Chúa Quý Tính TiKi Lazada Shopee Một thái tử Vô Mẫn Quân cực kì hoàn hảo: anh tuấn vô song, tinh thông văn thơ võ nghệ cũng thuộc hàng cao thủ, trên chiến trường anh dũng giết giặc, trong triều đình áp chế bá quan. Thế nhưng hắn lại chẳng có tình người, hắn - vốn là một kẻ điên.Hai con người hoàn toàn trái ngược như mặt trăng với mặt trời ấy, bởi một sự cố nho nhỏ mà hoán đổi thân xác cho nhau. Kể từ đây, nàng - cô công chúa ngu ngơ trở thành hoàng đế, quậy tung triều chính; còn hắn - vị thái tử biến thái trở thành hoàng hậu, náo loạn hậu cung.Là một gã đàn ông, Vô Mẫn Quân sẽ phải làm gì trong những ngày “đến tháng”, khi bị chàng thị vệ yêu thầm công chúa Trường Nghi lao tới cưỡng hôn, khi phải lôi theo một đám công chúa líu ríu không ngừng đi “giao lưu tình cảm”...Là một người con gái, Vân Kiểu sẽ phải làm gì khi các đại thần dâng tấu muốn hoàng đế tuyển phi, sẽ phải làm gì khi mỹ nữ cứ thấy nàng là lao vào như ruồi thấy mật, còn mỹ nam thấy nàng lại tránh như tránh tà vì tưởng hoàng đế có tật đoạn tụ long dương.Biết bao tình huống dở khóc dở cười diễn ra, khiến hắn bớt điên cuồng, khiến nàng bớt ngu ngơ, dần dần thấu hiểu về những góc khuất, những vết thương chưa bao giờ ngừng rỉ máu trong tâm hồn người đối diện, để rồi từ những đứa trẻ vốn có một tuổi thơ quá đỗi đau lòng, thiếu thốn tình yêu của cả cha lẫn mẹ, nàng và hắn cùng tìm được khung trời nhỏ của riêng mình: một vị Thái Sư ưa cằn nhằn nhưng gửi trọn thương yêu trong thầm lặng, một cô công chúa tinh nghịch đáng yêu với chàng phò mã số khổ nhặt được ngoài đường...Vân Kiểu ta sống trên đời này hơn mười bảy năm, từ nhỏ đã mất mẹ, cha cũng không thương yêu, luyện võ chịu khổ, học văn đau đầu, làm người ngốc nghếch, dung mạo bình thường.Thế nhưng ta đoán, trong hàng sa số những con người sống trên cõi đời này, ta nhất định là người may mắn nhất.***Từ nhỏ đến lớn, hầu hết mọi chuyện đều được ta đoán trước, trừ bỏ một người. Nàng gọi là Vân Kiểu. —— lời tựa Trí nhớ thời thơ ấu của ta rất ít, nhiều nhất cũng chỉ nhớ rõ một hình dáng lờ mờ, một cái giường ẩm ướt lạnh lẽo, không nhìn thấy bầu trời cũng không nhìn thấy ánh sáng, đồ ăn khó có thể nuốt xuống, cùng với cái từ “Ca ca” một lần lại thêm một lần bắt nạt khiến cho người khác khó chịu. Ngay từ đầu, ta không rõ. Hắn muốn học, tất cả ta đều muốn học, hơn nữa sư phụ đối với ta đều nghiêm khắc hơn so với hắn, ta học rất tốt, nhưng cho tới bây giờ cũng không được câu khen thưởng nào. Mỗi lần hắn đến, đều mặc y phục hoa lệ thoải mái, đầu đội kim quan, không biết cao ngạo và tự tin từ đâu mà đến cao ngạo. Ta cũng không tự ti, chính là cảm thấy ta mặc thô y so với hắn sự chênh lệch có chút lớn. Khi đó ta nghĩ pháp thật sự rất đơn giản, ta cho rằng sở dĩ ta không bằng hắn, là vì “Thiên đem hàng đại nhậm cho tư nhân cũng, tất trước...” Linh tinh cho là vậy, sau trong lúc vô ý nghe thấy hai sư phụ nói chuyện, ta mới biết được, căn bản chính là bởi vì ta muộn một chút, cho nên tất cả những thứ tốt đều bị hắn lấy, ta chỉ có thể làm một thế thân lúc nào cũng có thể chết đi, ngay cả tên đều không có sống ở trong mật thất. Ta không đau khổ, cũng không khổ sở, lại càng không tuyệt vọng. Cuộc sống nơi này tuy rằng khó qua, nhưng dù sao vẫn không có trở ngại. Mà ca ca của ta xem ra cũng biết chuyện này, hắn so với ta còn kích động hơn, cho rằng tồn tại của ta với hắn mà nói là cái uy hiếp, hơn nữa bởi vậy mà oán hận ta. Thật sự là ấu trĩ. Ta cũng chưa oán hận hắn, hắn oán hận cái rắm.Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Công Chúa Quý Tính PDF của tác giả Tắc Mộ nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Công Chúa Nhỏ (Frances Hodgson Burnett)
Sau khi người cha bị phá sản và qua đời, cô bé Sara Crewe từ chỗ được yêu chiều hết mực ở trường nội trú của cô Minchin, bỗng trở thành đứa trẻ mồ côi phải sống trên gác mái, bị đối xử tàn tệ, ăn chẳng đủ no. Nhưng sự tàn nhẫn của cô Minchin không hề làm Sara thay đổi, cô bé luôn là nàng công chúa nhỏ thông minh và nhân hậu, kiên nghị trong khó khăn. Nhờ tình bạn của Becky, Ermengarde và cả chú chuột Melchisedec, Sara vẫn giữ được niềm tin vào những điều tốt đẹp, và rồi một ngày, phép màu thật sự đã xảy ra với tất cả. Từ khi ra đời, câu chuyện Công chúa nhỏ đậm màu sắc cổ tích, ca ngợi lòng tự trọng, tình yêu thương và lung linh sắc màu tưởng tượng luôn được nhiều thế hệ thiếu nhi yêu thích. Cuốn sách đã nhiều lần được chuyển thành phim điện ảnh, truyền hình và nhạc kịch.***Frances Hodgson Burnett sinh ra tại Manchester (Anh), với tên đầy đủ Frances Elisa Hodgson Burnett, là một tiểu thuyết gia vĩ đại.Bà đã viết nhiều tác phẩm có giá trị. Trong dòng văn học lãng mạn bà đã cống hiến: Through One Administration (1883), Tiểu Huân tước Fauntleroy (Litter Lord Fauntleroy, 1886), Phu nhân của phẩm giá (A Lady of Quality, 1896)… Nhưng những tác phẩm thực sự mang lại tên tuổi của bà là những tác phẩm dành cho thiếu nhi, đặc biệt là: Khu vườn bí mật (1888), Sara Crew (1909, sau viết lại với tên A little Prince). Tìm mua: Công Chúa Nhỏ TiKi Lazada Shopee ***Vào một ngày đông ảm đạm, một màn sương màu vàng bao trùm lên cây cối trên đường phố Luân Đôn, đầy đến nỗi tất cả các cửa hàng đều phải bật đèn lên như ban đêm vậy. Một bé gái trông vẻ mặt hơi khác thường ngồi cùng cha trên một chiếc xe đi chầm chậm trên các đường phố chính. Em ngồi co chân lên, dựa vào bố, dán mắt qua cửa sổ ngắm nhìn mọi người qua lại với những ý nghĩ cổ điển kỳ quặc được thể hiện qua ánh mắt to tròn của em. Người bố ôm lấy vai con gái. Dáng hình nhỏ bé của em chẳng phù hợp với cách nhìn và những gì thể hiện trên khuôn mặt nhỏ nhắn của mình. Khuôn mặt đó còn già dặn hơn cả đứa trẻ mười hai tuổi chứ không phải là đối với một em gái mới chỉ có bảy tuổi như Sara Crewe. Sự thực là lúc nào em cũng chìm trong những mơ mộng và những suy nghĩ về những chuyện không bình thường. Chính em cũng chẳng thể nhớ nổi có khi nào mình không nghĩ đến thế giới của người lớn không. Em có cảm tưởng như mình đã sống một quãng đời dài lắm rồi. Lúc này đây em đang nhớ về những gì đã xảy ra trong chuyến đi mà em cùng cha, thuyền trưởng Crewe, đã thực hiện từ Bombay về Luân Đôn. Em nghĩ về những con tàu đồ sộ, những thủy thủ người Ấn Độ lặng lẽ đi tới đi lui trên thuyền, về những đứa trẻ chơi trên boong tàu nóng bức và cả những người vợ của những sĩ quan trẻ tuổi, họ thường bắt chuyện với em và bật cười khi em nói những gì ngộ nghĩnh. Phần lớn suy nghĩ của em tập trung vào những điều kỳ lạ khi em còn ở Ấn Độ dưới ánh nắng cháy bỏng hay ở giữa đại dương và rồi lại đi trên chiếc xe lạ hoắc qua những dãy phố xa lạ, nơi mà ban ngày cũng tối như ban đêm vậy. Bất chợt em cảm thấy bối rối và ngồi xích lại gần bố, thì thầm với giọng huyền bí gọi "Bố ơi". "Gì vậy con yêu?" Thuyền trưởng Crewe hỏi và kéo con gái lại gần mình hơn, nhìn vào mặt con và tự hỏi "Không biết con bé đang nghĩ gì?" "Đây có phải là "nơi đó" không bố?" Sara thì thầm và càng xích lại gần cha hơn. "Có phải "nơi đó" không bố?" "Đúng rồi con gái bé bỏng của bố, cuối cùng thì bố con mình cũng đã đến nơi rồi." Mặc dù mới bảy tuổi nhưng em đã nhận ra rất rõ rằng bố đã rất buồn khi phải trả lời câu hỏi của em. Đối với Sara, bố đã phải chuẩn bị tư tưởng cho em rất lâu về cái "nơi đó" theo cách gọi của em. Em mất mẹ ngay sau khi cất tiếng khóc chào đời nên em chẳng có chút kỷ niệm gì về mẹ và chưa bao giờ có khái niệm nhớ mẹ cả. Người bố trẻ, đẹp, giàu có và hết mực cưng chiều con là mối quan hệ máu mủ duy nhất mà em có trên đời. Hai bố con rất yêu quý, quấn quýt nhau và thường chơi đùa cùng nhau. Em hiểu cha mình giàu vì nghe được những người xung quanh bàn tán như vậy khi họ cho là em không chú ý nghe. Họ cũng bàn tán với nhau rằng lớn lên Sara cũng sẽ giàu có nhưng em chưa thể hiểu hết ý nghĩa của từ giàu có là như thế nào. Em luôn sống trong căn nhà xinh đẹp và luôn có những người hầu luôn cúi đầu chào và gọi em là "cô chủ nhỏ" và luôn chiều theo mọi ý muốn của em. Sara có rất nhiều đồ chơi, vật cảnh và cả một người hầu gái rất biết nghe lời và kính nể em. Dần dần em hiểu ra rằng người giàu thường có những thứ này. Đó là tất cả những gì mà em hiểu được về hai từ "giàu có". Có lẽ từ khi em chào đời chỉ có mỗi một chuyện duy nhất làm em khó chịu đó là mỗi khi nghĩ đến cái "nơi đó", nơi mà em sẽ phải đến ở một mình vào một ngày nào đó. Người lớn cho rằng khí hậu ở Ấn Độ rất không tốt cho trẻ em nên người ta thường gửi con đi học ở đâu đó càng sớm càng tốt, thường là các trường học ở nước Anh. Em cũng đã chứng kiến các bạn nhỏ khác cũng bị gửi đi và cũng được nghe các ông bố bà mẹ đọc những lá thư của con cái mình, nên em hiểu rằng em cũng có nghĩa vụ phải đi học như thế nhưng em vẫn buồn vì sẽ không được cùng cha đi đến những vùng xa lạ và nhất là không được ở cùng với người cha yêu quý của mình nữa. "Bố có đến "nơi ấy" cùng con được không?" Câu hỏi này Sara đã đặt ra từ lúc em mới lên năm tuổi. "Bố cũng đi học chứ? Con sẽ giúp bố làm bài tập." "Con có phải ở lại đây lâu đâu. Con sẽ đến một căn nhà đẹp đẽ, ở đó có rất nhiều các bạn nhỏ như con và các con sẽ cùng chơi với nhau. Bố sẽ gửi cho con thật nhiều sách để con đọc. Con sẽ lớn nhanh như thổi đến nỗi chỉ một năm sau thôi là con đã đủ lớn và đủ khôn để trở về chăm sóc bố được rồi." Sara rất thích thú với ý nghĩ được chăm sóc, dọn dẹp nhà cửa giúp bố, đi dạo cùng bố và được ngồi đối diện với bố ở đầu bàn ăn mỗi khi bố mở tiệc hoặc được nói chuyện hay đọc sách cùng bố. Đó là tất cả những gì Sara mơ ước ở trên đời này. Nếu như phải đi đến "nơi đó" ở nước Anh để có thể đạt được mơ ước của mình thì em sẵn sàng đi ngay. Sara chẳng mấy quan tâm đến việc bố nói sẽ có rất nhiều bạn gái khác mà em chỉ quan tâm đến sẽ có rất nhiều sách, có sách là em đã được an ủi phần nào trong những ngày xa bố vì em thích sách hơn bất cứ cái gì. Em đã từng sáng tác ra những câu chuyện về các đồ vật xung quanh và tự kể lại cho mình nghe. Thỉnh thoảng em cũng kể lại những câu chuyện tự mình hư cấu cho bố nghe và bố cũng thích thú nghe chẳng kém gì em. "Bố," Sara nói yếu ớt "Con nghĩ là từ nay chắc cha con mình phải chấp nhận số phận thôi." Ông cười vì cách dùng từ rất người lớn của con rồi hôn con âu yếm. Ông không hề có ý định cam chịu mặc dù ông phải giấu kín trong lòng. Ông đã quá quen với sự có mặt của Sara và nghĩ rằng ông sẽ rất cô đơn khi quay về Ấn Độ một mình, bước vào căn nhà mà ông biết chắc rằng không còn có đứa con gái bé bỏng trong bộ váy trắng chạy ùa ra đón ông nữa. Nghĩ tới đó ông ghì chặc Sara vào lòng trong khi cỗ xe lăn đến góc phố rộng nhưng buồn tẻ, nơi có ngôi nhà mà cha con ông phải tới. Nó là một ngôi nhà gạch lớn, xấu xí giống như những căn nhà khác trong cùng dãy phố. Trước cửa nhà có treo một chiếc biển bằng đồng có khắc chữ màu đen: CÔ MINCHIN TRƯỜNG DÒNG DÀNH CHO NỮ SINHĐộc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Công Chúa Nhỏ PDF của tác giả Frances Hodgson Burnett nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Công Chúa Mặt Trăng Tập 4.2- Winter (Marissa Meyer)
Công chúa Winter được những người dân Mặt Trăng ngưỡng mộ vì dáng vẻ yêu kiều và lòng nhân ái của mình, và bất chấp những vết sẹo xấu xí trên mặt, vẻ đẹp của cô luôn được đánh giá là còn kiều diễm hơn cả bà mẹ kế, Nữ hoàng Levana. Winter căm ghét bà mẹ kế của mình và cô hiểu rằng Nữ hoàng Levana sẽ không bao giờ ủng hộ tình cảm của cô dành cho người bạn thời thơ ấu - chàng cận vệ điển trai Jacin. Nhưng Winter không yếu đuối như Nữ hoàng Levana tưởng và cô vẫn luôn âm thầm chống đối bà ta trong nhiều năm. Cùng với cô gái cyborg - Cinder và nhóm bạn của cô, Winter hy vọng có thể làm nên một cuộc cách mạng và chấm dứt cuộc chiến tranh đã kéo dài trong suốt nhiều thập kỷ. Liệu Cinder (Lọ Lem), Scarlet (Khăn đỏ), Cress (Tóc mây) và Winter (Bạch tuyết) có thể đánh bại Nữ hoàng Levana và sống hạnh phúc mãi mãi bên người mình yêu hay không? Hãy đón đọc tập 4.1 và tập 4.2 - Winter (Bạch Tuyết), cũng là hai tập cuối cùng của bộ truyện Công chúa Mặt Trăng. *** “Đây có thể là cuốn sách cuối cùng của bộ truyện dài Công chúa Mặt Trăng, nhưng các nhân vật chính còn phải vượt qua rất nhiều thử thách và chướng ngại vật trước khi tìm được hạnh phúc trọn đời của riêng mình. Tác giả Meyer đã vô cùng xuất sắc trong việc liên tục thay đổi giữa các câu chuyện mà không làm mất đi mạch truyện chính. Cuốn sách khép lại với một cái kết mở - đầy tham vọng và ấn tượng - khiến cho người hâm mộ không khỏi hy vọng về một bộ Biên Niên Sử mới của tác giả Meyer” - School Library Journal “Tác giả Marissa Meyer xứng đáng được nhận một điểm A+ trong việc tạo ra một thế giới tưởng tượng đầy lôi cuốn và hấp dẫn. Tôi đã bị mê hoặc khi đọc tới những đoạn miêu tả về cung điện lộng lẫy và những con người ở tầng lớp thấp ở Tân Bắc Kinh… Đặc biệt, các nút thắt đã được tác giả tháo gỡ một cách khéo léo, tài tình và đầy thuyết phục” - bookbinges.blogspot Tìm mua: Công Chúa Mặt Trăng Tập 4.2- Winter TiKi Lazada Shopee Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Marissa Meyer":Công Chúa Mặt Trăng Tập 1- CinderCông Chúa Mặt Trăng Tập 2- ScarletCông Chúa Mặt Trăng Tập 4.2- WinterTình Yêu Không Có Trái TimĐộc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Công Chúa Mặt Trăng Tập 4.2- Winter PDF của tác giả Marissa Meyer nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.