Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Hoa Hồng Giấy (Lâm Địch Nhi)

Hoa Hồng Giấy là một trong những tác phẩm thành công nhất của nhà văn trẻ Lâm Địch Nhi. Mặc dù bộ tiểu thuyết hai tập này chưa chính thức xuất bản nhưng đã được đông đảo độc giả Trung Quốc khen ngợi và chào đón. Tại Việt Nam, Hoa hồng giấy được mong đợi như một tác phẩm có giá trị viết về đề tài tình yêu, hôn nhân.

Hoa Hồng Giấy là câu chuyện xoay quanh cuộc hôn nhân của nữ y tá Bạch Nhạn thông minh, cá tính, mạnh mẽ với Khang Kiếm - vị trợ lý thị trưởng thành phố Tân Giang với tương lai rộng mở. Tuổi thơ của Bạch Nhạn không êm đềm, mẹ là nghệ sĩ và rất đa tình, phong lưu, thuở nhỏ gần như Bạch Nhạn không có bạn bè, chỉ có Thương Minh Thiên là cậu bạn hàng xóm chịu chơi với cô. Với Bạch Nhạn, Thương Minh Thiên là người yêu, người anh, người cha, người bạn, là hơi ấm, là niềm hy vọng, là tất cả ngày mai.

Tuy nhiên, do rất có ác cảm với mẹ Bạch Nhạn nên mẹ Thương Minh Thiên đã không đồng ý cho anh yêu thương Bạch Nhạn. Dù không đến được với nhau, họ vẫn hứa hẹn là cả hai đều phải hạnh phúc. Trước khi chia tay, Thương Minh Thiên đã tặng Bạch Nhạn một bông hoa hồng giấy, đây là chỗ dựa tình cảm cho cô trong những năm tháng không êm đềm sau này.

Trở thành y tá của Bệnh viện số 1 Tân Giang, Bạch Nhạn những tưởng rằng cuộc đời mình sẽ bước sang trang mới sau khi kết hôn với Khang Kiếm - trợ lý thị trưởng thành phố Tân Giang. Tuy nhiên, cô không thể ngờ rằng mình không hề được hưởng những giây phút ngọt ngào của cuộc sống lứa đôi bởi đây là cuộc hôn nhân được sắp đặt với một âm mưu đầy toan tính: Khang Kiếm lấy cô với mục đích trả thù cho mẹ mình bởi 24 năm về trước, mẹ Bạch Nhạn chính là người đã phá hoại hạnh phúc gia đình anh, vì quá tủi nhục, mẹ anh đã nhảy lầu tự vẫn nhưng không thành, để lại di chứng liệt nửa người, đồng thời cũng khiến Khang Kiếm thực sự không còn niềm tin vào hôn nhân.

Sau khi trở thành vợ chồng trên danh nghĩa, Khang Kiếm ngày càng thấu hiểu và nể phục Bạch Nhạn vì sự thông minh, cá tính nhưng không kém phần dễ thương ở một người con gái từ nhỏ sống không có cha, luôn tự lập và rất biết giữ lửa cho gia đình. Tình yêu âm thầm nảy nở, nhưng đến khi Khang Kiếm biết được rằng anh đã không thể rời xa Bạch Nhạn thì cô đã chủ động đề nghị chia tay bởi không thể chấp nhận cuộc hôn nhân toan tính không xuất phát từ tình yêu đó. Tìm mua: Hoa Hồng Giấy TiKi Lazada Shopee

Tình yêu của Khang Kiếm và Bạch Nhạn sẽ đi đâu về đâu? Ai sẽ trả lại cho họ niềm tin về hôn nhân khi những bất hạnh của thời thơ ấu luôn đeo bám họ? Một chút ngược, một chút hài, một chút cay đắng, một chút ngọt ngào…. Tất cả đã tạo nên bộ truyện Hoa Hồng Giấy với các tình tiết hấp dẫn, lôi cuốn đan xen. Tác phẩm thực sự lôi cuốn người đọc bởi lối miêu tả chân thực, đi sâu vào nội tâm nhân vật. Tình yêu, tình bạn chân thành, những âm mưu, toan tính… trên chốn quan trường Trung Quốc khiến độc giả như được thưởng thức một bộ phim đầy kịch tính. Đọc Hoa hồng giấy, độc giả phát hiện ra rằng, tác phẩm chứa đựng những tình cảm và thông điệp rất đáng để chúng ta phải suy ngẫm: Cuộc sống luôn tiềm ẩn những rủi ro khó lường, chỉ những người phụ nữ khéo giữ lửa mới có thể mãi giữ cho tình yêu, hôn nhân ngọn lửa nồng nàn, mãnh liệt.***

Bạch Nhạn tự cảm thấy mình có thể được coi là một “thục nữ”. Về chiều cao, hơn 1m66 một chút, ở miền Nam cũng được coi là cao ráo; về cân nặng, 50kg là khá cân đối, mảnh mai như mĩ nữ. Dáng dấp mềm mại, cộng thêm đôi mắt to sáng lấp lánh và làn da trắng mịn, lại thêm hai cái lúm đồng tiền xinh xinh, mỗi lần mỉm miệng cười lại lộ ra đầy ý vị, một hình ảnh thục nữ hiện đại đầy sức sống.

Nhưng, cô nàng thục nữ này khi bị ném vào Bệnh viện Nhân dân số Một Tân Giang, lại trở thành nhân vật bình bình trong mắt các thiên thần áo trắng mà thôi. Chẳng hiểu sao, Bệnh viện Nhân dân tuyển y tá hình như không phải tuyển người tài, mà là tuyển người đẹp, người sau xinh đẹp hơn người trước.

Nhưng hôm nay, cô nàng bình bình Bạch Nhạn này lại là người đẹp nhất.

Ai dám qua mặt cô dâu mới đây?

Bạch Nhạn đứng trước gương xoa mặt, lắc hông, nhún vai một cách khoa trương, hờ hững vuốt mái tóc đã được tết thật khéo, vén chiếc khăn voan gài trên đầu, bất chợt mỉm cười rạng rỡ.

Hồi còn học trường y tá, Bạch Nhạn từng đi dạo với Liễu Tinh mấy vòng quanh sân vận động, không hiểu sao lại nói tới chuyện sau này muốn lấy người như thế nào?

Liễu Tinh nói dù lấy ai đi chăng nữa, thà lấy người già hơn chứ không lấy người ít tuổi hơn. Đàn ông ít tuổi hơn mình, có thể trao thân nhưng không thể gửi phận. Đẹp trai quá không tin cậy được, cũng không được lấy người quá giàu, nếu không không biết sẽ phải chia sẻ với bao nhiêu người phụ nữ khác!

Bạch Nhạn liền cười nói, vậy có thể lấy một người có quyền không?

Liễu Tinh lườm cô, người có quyền thế đều chọn đám môn đăng hộ đối, dù cậu có đánh nhau sứt đầu mẻ trán, cùng lắm cũng chỉ được làm người hầu cho người ta sai bảo mà thôi.

Khi đó chỉ là nói đùa, Bạch Nhạn cho rằng chuyện đó mãi mãi chẳng bao giờ liên quan đến mình.

Gia cảnh giàu có và sự nghiệp mĩ mãn là tấm gấm vóc dày, cái gọi là tình yêu chẳng qua chỉ là bông hoa tô điểm. Đối với một nhân viên y tá bình thường trong bệnh viện, một cô gái không biết cha mình là ai, điều cô ấy coi trọng không phải là hoa trên gấm, lấy được một viên chức nhà nước là đã có thể cười thầm rồi, những chuyện khác đều quá xa vời, không thực tế.

Bạch Nhạn là một người thực tế.

Không ngờ, cô không đánh nhau sứt đầu mẻ trán, lại có thể lấy được một “thanh niên quyền quý”.

Tân Giang là một thành phố cấp tỉnh, chồng cô là trợ lý thị trưởng của thành phố này, tháng trước vừa tròn ba mươi tuổi, từ trên tỉnh xuống để đánh bóng tên tuổi, hiện được giao phụ trách việc xây dựng thành phố, tuổi trẻ tài cao, tiền đồ rộng mở.

- Được rồi, đừng có giày vò trái tim tổn thương của bọn này nữa, biết là cô lấy chồng xịn, chim sẻ biến thành phượng hoàng rồi thưa phu nhân tỉnh trưởng tương lai.

Đám y tá đứng chật kín căn phòng trang điểm, giận dỗi lườm nguýt Bạch Nhạn.

Bạch Nhạn sợ làm hỏng lớp trang điểm, không dám thể hiện nhiều cảm xúc, nhếch nhếch khóe miệng, ngồi xuống.Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Lâm Địch Nhi":Gió Thổi Mùa HèHoa Hồng GiấyHoa Hồng Ký ỨcNơi Nào Phong Cảnh Như TranhXuân Sắc Như ThếHoa Hồng Sớm MaiChiến Tranh Hoa HồngEm Chờ Anh Giữa Mùa Xuân

Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Hoa Hồng Giấy PDF của tác giả Lâm Địch Nhi nếu chưa có điều kiện.

Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.

Nguồn: thuviensach.vn

Đọc Sách

Có Một Mầm Hoa Đã Nhú Dưới Tro Tàn (Lê Minh Quốc)
Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Có Một Mầm Hoa Đã Nhú Dưới Tro Tàn PDF của tác giả Lê Minh Quốc nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Có Một Loại Yêu Ai Dám Nói (Vô Xứ Khả Đào)
Khi tuổi còn trẻ, cô không biết nên sùng bái anh như thế nào, vì thế lựa chọn phản bội. Phản bội, có được danh lợi, cùng với tất cả những khát vọng mà cô ao ước, thế nhưng nỗi đau chôn giấu tận đáy lòng lại chưa bao giờ ngưng hẳn, cho đến tận khi gặp lại…… Cách một đoạn tình cũ bị phản bội, tất cả quên lãng, mưu mô, trả thù, thương tổn đều xảy ra quá tự nhiên. Chẳng qua là, bên bờ vực đó, tình yêu đã nảy mầm rồi. Cuối cùng khi chúng ta biệt ly tâm đã động, khắc ghi ở giữa tháng năm. Chúng ta thà cứ ôm lấy vết thương, cũng không muốn quên đi. Tình cũ của em, anh vĩnh viễn sẽ không biết được, em sẽ im lặng suốt đời, không dám nói ra, chỉ có yêu.***“Theo tin tức của các bên có liên quan, hai ngày trước khi vượt Ni Tát ở thành Ma Quỷ, nghiên cứu viên trẻ tuổi Đỗ Vi Ngôn của Viện Khoa học xã hội Trung Quốc(1) mất tích đến nay vẫn không rõ tung tích. Chính phủ đã điều động trực thăng để tìm kiếm ở tầng trời thấp trên diện rộng, còn trên mặt đất, điều động hơn mười chiếc xe việt dã, phạm vi tìm kiếm khoảng 4000 kilomet vuông. Trong đó khu vực chung quanh cách địa điểm xảy ra tai nạn khoảng 30 km được lấy làm trọng điểm tìm kiếm, tiến hành phân tách thành các mảng để rà soát. Nhưng cho tới bây giờ, vẫn không tìm thấy nhân viên mất tích ở bất cứ đâu.” Khi tin tức này phát trên ti vi, trời đang chạng vạng, thời điểm nhà nhà lên đèn. Trong viện nghiên cứu thông tin ngôn ngữ thành phố Thiên Doãn, tỉnh Lâm Tú còn có người chưa tan tầm. Nhân viên công tác trẻ tuổi Tiểu Lương tiếp nhận hết cuộc điện thoại này đến cuộc điện thoại khác, ngẩn người nhìn chuyên đề tin tức trên trang web, một lúc lâu sau, cô với tay tắt máy tính, lặng lẽ nghĩ: Vi Ngôn, cậu phải trở về. Trước đây nhiều khó khăn đến thế đều vượt qua được, ở đây còn có nhiều việc phải làm như vậy, cậu… sẽ không sao đâu. Tìm mua: Có Một Loại Yêu Ai Dám Nói TiKi Lazada Shopee Trong một khu dân cư phổ thông bình thường ở Minh Võ, thị xã phía nam thành phố Thiên Doãn, một bé trai vừa mới làm xong bài tập. Trước chiếc ti vi màu duy nhất trong nhà, ông nội ngồi thẳng mình xem vô cùng chăm chú. Trong TV xuất hiện một bức ảnh, rất quen thuộc…Trong chốc lát Trương Hiểu Hiểu có chút sững sờ, kéo tay ông nói: “Ông ơi, đây chẳng phải là… cô giáo Tiểu Đỗ sao?” Khi nhắc tới cái tên này, chẳng biết Trương Hiểu Hiểu nhớ đến điều gì, khuôn mặt nho nhỏ cau lại, “Cô… gặp chuyện không may ạ?” Ông cụ vẫn không lên tiếng, vẻ mặt phức tạp kéo tay cháu trai, chậm rãi nói: “Không có gì đâu. Cô giáo Tiểu Đỗ là người tốt… Cô ấy sẽ không sao cả.” Còn ở Châu Âu cách xa thiên sơn vạn thủy, vì lệch múi giờ, đang là đêm khuya. Trần Vũ Phồn ngồi thật lâu trong sân nhà, vẫn không nhịn được gọi điện thoại cho Giang Luật Văn: “Xem tin tức chưa?” Bên kia không nói gì, cộ lại tiếp tục hỏi một câu: “Thật sự… không có tin tức gì sao?” Giọng Giang Luật Văn dường như có chút mệt mỏi: “Anh ta đã đi sang bên đấy rồi, có thể tìm về hay không, hiện giờ không ai biết được…” Bất ngờ là Trần Vũ Phồn không nói gì cả, chỉ “Vâng” một tiếng. Cho dù là giờ phút này, cô vẫn không có thiện cảm với Đỗ Vi Ngôn. Nhưng cô hiếu kì, người đàn ông tưởng chừng không gì không làm được kia, rốt cuộc có thể tìm Đỗ Vi Ngôn về không? Trên máy bay đi Ni Tát ở phía tây bắc Lâm Tú, chàng trai trẻ tuổi vươn tay mở cửa che sáng của máy bay. Tay áo sơ mi của anh xắn đến khuỷu tay, cổ áo nới lỏng, trong nháy mắt ánh sáng chiếu vào, anh nhẹ nhàng khép mi, nhắm mắt lại, biểu cảm trên mặt trầm tĩnh như nước. Đây là lần thứ tư tiếp viên hàng không đi qua bên người anh, cũng là lần thứ tư anh gọi cô ta lại, thấp giọng hỏi giờ. Đứng trước người đàn ông trẻ tuổi khôi ngô thế này, tiếp viên hàng không hơi đỏ mặt, nhưng không mất bình tĩnh, dịu dàng nói: “Còn 40 phút nữa, máy bay sẽ hạ cánh.” Anh gật đầu nói lời cảm tạ. 40 phút… Còn có 40 phút, khoảng giữa anh và cô có thể gần thêm chút nữa, chí ít cũng có thể làm được điều gì đó, không phải vô vọng chờ đợi ngoài ngàn dặm xa. Thân máy bay nhẹ nhàng rung lên, thuận lợi hạ cánh. Anh đứng lên, môi mỏng nhếch thành một đường mỏng manh trông tựa lưỡi đao. “Hoan nghênh qúy khách lần sau tiếp tục ngồi hàng không XX…” Tiếp viên hàng không ở cửa tiễn đưa tươi cười ngọt ngào. Nhưng dường như anh không nghe thấy, lúc này, chắc chẳng có gì có thể thu hút sự chú ý của anh… Anh bước vội vàng, bóng dáng cao gầy rất nhanh biến mất trong màn đêm. Ni Tát, thành Ma Quỷ ở nơi tây bắc rộng lớn tràn ngập đủ loại tiếng động cơ gầm rú. Từ khi Đỗ Vi Ngôn mất tích đến nay đã hai ngày rồi. Dựa vào các báo cáo, trước ngày bắt đầu vượt qua Ni Tát tổ khảo sát ngôn ngữ của Viện Khoa học xã hội Trung Quốc cũng dự tính là sau bốn ngày sẽ tới một địa điểm khác của thành Ma Quỷ. Mục tiêu khoa khảo lần này, là khảo sát ngôn ngữ của một tộc người Tây Bắc xưa nay vẫn ẩn cư ở giáp ranh đại mạc. Nhưng ngay ngày thứ hai khi vừa mới tiến vào Ni Tát, trong một lần dừng xe nghỉ ngơi chỉnh đốn đội ngũ, nữ thành viên duy nhất trong tổ là Đỗ Vi Ngôn đi chụp ảnh một khu vực mang địa mạo rãnh máng (2), không may lạc mất đội ngũ. Đồng nghiệp đã xác nhận là cô không mang theo bất cứ đồ ăn nước uống nào. Điều này có nghĩa là, trong hoàn cảnh sinh tồn khắc nghiệt ở sa mạc, thời hạn sống còn sẽ không vượt qúa ba ngày. Công tác tìm kiếm đã tiến hành suốt một ngày. Trên tivi chiếu đến cảnh máy thăm dò kim loại trong tay nhân viên tìm kiếm vang lên, đào các lớp đất lên, cuối cùng phát hiện hóa ra chỉ là một cái lon vứt đi đã lâu. Khi được phóng viên phỏng vấn, chuyên gia vô cùng lo lắng nói: “Những mỏm đá lớn trong thành Ma Quỷ có cấu tạo và tính chất đất rất xốp, trải qua thời gian dài gió thổi nắng chiếu, có thể sập xuống bất cứ lúc nào. Chúng tôi lo lắng người mất tích bởi vì sức cùng lực kiệt mà tránh ở chỗ râm mát phía dưới những mỏm đá này nghỉ ngơi. Nếu như bị mỏm đá sụp đổ vùi lấp, thổ tầng có khả năng sâu đến 2-3 thước. Nếu đúng là như thế, đối với công tác tìm kiếm cứu trợ của chúng tôi, hy vọng cũng rất mong manh…” Nhân viên tìm kiếm đều từng xem tấm hình của Đỗ Vi Ngôn. Đó là bức ảnh tập thể chụp tất cả đội viên trước khi tiến vào Ni Tát ở thành Ma Quỷ. Cô đứng ở hàng trước, mỉm cười hướng về phía ống kính, núm đồng tiền thật sâu lộ ra trên gương mặt, quả là một cô gái trẻ tuổi xinh đẹp. Chính dáng vẻ này là nguyên nhân khiến cho tất cả mọi người có mặt ở đây càng nghĩ càng cảm thấy thương tiếc. Một lượt tìm kiếm cứu hộ trong khoảng thời gian này đặc biệt quan trọng - thời gian sống còn quý giá nhất sắp qua đi, nếu vẫn không thể tìm được, hy vọng sống sót của cô sẽ vô cùng thấp. Đội viên đội cứu viện bắt đầu đăng ký cử xe đi tìm kiếm cứu hộ lượt này. Nơi không xa, có một chiếc việt dã xe nâng nắp capô, chạy về hướng đông bắc. “Hướng đông bắc, dẫn đội là ai?” “Ở đây nhé, đánh số mười bốn.” Có người trung niên nâng tay, “Lập tức xuất phát.” Người nọ nghi hoặc nâng ngẩng đầu: “Ơ? Chiếc xe kia do ai điều khiển?” Đoàn người ngơ ngác nhìn nhau. Cho đến khi có người nói: “Ấy, người thân của Đỗ Vi Ngôn vừa rồi đuổi theo đâu?” Có người nhớ lại đó là một chàng trai tuổi còn trẻ, từ phía nam tỉnh Lâm Tú vội vã đuổi theo, nhảy xuống xe việt là xem xét bản đồ trong lều trại chỉ huy cứu viện luôn, sắc mặt u ám giống như mưa gió sắp đến. “Anh ta… sẽ không tự mình lái xe đi tìm chứ?” Có người lắp bắp nói, “Người dẫn anh ta đến đâu? Người đâu?” Trong thành Ma quỷ đầy những mỏm đá lớn hình thù kỳ quái, màu nâu vàng, bị ánh sáng mặt trời lúc hoàng hôn quét qua, lại mang một loại rỉ sắt màu đỏ. Đỗ Vi Ngôn biết rõ lúc này cô không thể nằm ở dưới những mỏm đá râm mát. Những tầng trầm tích chưa thành đá lẳng lặng đứng sừng sững này nhìn như vô hại, nhưng một khi sụp đổ, có lẽ chỉ cần trong nháy mắt. Cô cảm thấy môi mình đã rạn nứt, có một giọt máu ứa ra, trong nháy mắt đã bị nhiệt độ cao nơi sa mạc làm bốc hơi, chỉ kết thành lớp rất mỏng trên môi, còn hiện ra những vẩy máu tanh. Chẳng lẽ thật sự sẽ phải bỏ mạng ở chỗ này sao? Cô mệt mỏi nghĩ, khóe môi khe khẽ động, môi lại tiếp tục rách ra đau đớn. Cô chậm rãi ngồi xuống, cát sỏi dưới thân mình nóng bỏng đáng sợ, cách một lớp vật liệu may mặc, da thịt chính mình dường như bị nướng chín cả… Cô không hề hoài nghi rằng thật sự sẽ có người bị phơi nắng thành thịt khô ở nơi đây. Mà lúc này, còn sót lại một cọng rơm lót trên lưng lạc đà. Không, không phải là rơm. Là một con rắn thôi. Tạo hóa lúc nào cũng thần kỳ như thế, tại đây, trong hoàn cảnh tàn khốc này, cũng có loài động vật sinh mệnh ngoan cường sống sót, bất cứ lúc nào cũng có thể hướng về phía người quấy nhiễu nhe răng nanh ra. Nơi nó nằm cách chỗ chính mình hai ba thước, đầu rắn ngóc lên cao cao, lưỡi dài nhỏ giữa đầu rắn phun ra nuốt vào, giống như là một dụng cụ tinh vi. Đỗ Vi Ngôn nhớ lại những cách cấp cứu thường biết, cô muốn trấn tĩnh, cố gắng không di chuyển thân thể… Nhưng con rắn kia, hình như đang chậm rãi tới gần, thân hình hình chữ S để lại phía sau vết nước miếng trăng trắng nhờ nhờ. “Mạc Nhan… Thật xin lỗi…” Đỗ Vi Ngôn dời tầm mắt khỏi thân mình con rắn kia, chuyển qua vầng dương như bánh xe vĩnh viễn không bao giờ hạ xuống, lòng thầm nói, “Thật xin lỗi, anh đã đợi lâu như vậy, nhưng có lẽ sẽ khiến anh thất vọng…” Đây là khoảnh khắc trước khi sinh mệnh sắp kết thúc chăng. Rất nhiều chuyện không thể ngăn lại từ trong đầu hiện ra, cố chấp của anh, trốn tránh của cô, vận mệnh chung của họ… Giờ đây cô không phải lựa chọn nữa rồi, như thế cũng tốt lắm. *Chú: (1) Chinese Academy of Social Sciences (CASS) (2) Yardang landform (formed by wind erosion).Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Vô Xứ Khả Đào":Có Một Loại Yêu Ai Dám NóiGió Nghiêng Mưa Nhẹ Chẳng Nên VềMột Giây Rung Động Cả Đời Không QuênNgự Phồn HoaTrở Về Nơi Tình Yêu Bắt ĐầuĐộc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Có Một Loại Yêu Ai Dám Nói PDF của tác giả Vô Xứ Khả Đào nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Cọ Hoang (William Faulkner)
Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Cọ Hoang PDF của tác giả William Faulkner nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Cô Hầu Bàn Của Hoàng Tử (Sarah Morgan)
“Làm cho Hoàng tử vui lòng” Khi cô nàng phục vụ đồng trinh tên Holly ngã vào vòng tay của Hoàng tử nổi tiếng là một playboy thứ thiệt thì danh tiếng xấu xa đã được chàng làm ‘sống dậy’ khi lên giường với cô nàng- và sau đó đã bỏ rơinàng! “Mong chờ tình phụ tử từ Hoàng tử” Holly đang mang thai! Casper rất tức giận; cô ả đích thực chỉ là muốn làm kẻ ‘đào mỏ’, nhưng theo nghi lễ của hoàng gia đòi hỏi chàng phải cưới ả làm vợ! Tìm mua: Cô Hầu Bàn Của Hoàng Tử TiKi Lazada Shopee “Hôn lễ theo lệnh của hoàng gia” Nàng Holly vô tội đã có đám cưới như trong mơ- và Casper biết rằng nhiệm vụ đầu tiên của cô nàng saukhi làm vợ chính là ‘thoả mãn’ chàng trong đêm tân hôn của họ…Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Cô Hầu Bàn Của Hoàng Tử PDF của tác giả Sarah Morgan nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.