Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Ám Dạ Hành

Thành phố Thanh Dương liên tiếp xảy ra các vụ án mạng, nạn nhân có vẻ như không quan hệ gì với nhau nhưng nguyên nhân tử vong lại giống nhau đến kỳ lạ: bị móng tay dính nọc độc rắn cào xước da, trúng độc, suy tim mà chết. Một vụ hỏa hoạn bùng phát giữa đêm khiến người đàn ông trẻ thiệt mạng, qua khám nghiệm tử thi, nạn nhân không phải chết cháy mà do do trúng độc rắn, trên mặt, đầu và cổ là những vết móng tay cào. Mọi nghi ngờ đều chĩa về phía vợ nạn nhân nhưng không có chứng cớ. Vụ án đi vào ngõ cụt. Sau đó chỉ trong một thời gian ngắn, một ông lão về hưu, một gã ăn mày, một thương nhân giàu có và một cô gái điên đều được phát hiện tử vong với nguyên nhân tương tự. Tin đồn lan ra khắp nơi, người dân hoảng hốt, thật sự có ma đầu móng tay độc giết người bừa bãi, hay còn có huyền cơ khác?   Dưới sự dẫn dắt của tổ trưởng Tần Hán Xuyên, tổ trọng án số 2 đi sâu vào điều tra nhưng mãi chưa tìm ra hung thủ. Cùng lúc, thám tử tư trẻ tuổi Kim Nhất Điền lại phát hiện ra manh mối quan trọng, chĩa mũi nhọn về phía nội bộ cảnh sát, và khơi lại một câu chuyện quá khứ đau lòng… *** Reviewer: Điền Yên Ấn tượng đầu tiên của tôi với Ám dạ hành là: Có phải Ám ảnh đen yêu đương với Bạch dạ hành đẻ ra Ám dạ hành không vậy? Tiếp đến là cái bìa thì kiểu Cửu âm bạch cốt trảo nên duyên cùng tuyệt kỹ của Kim xà lang quân Hạ Tuyết Nghi. Nói chung là hơi bị tạp. Truyện mở đầu với bi kịch con lỡ tay phóng hỏa làm bố chết ngạt trong nhà. Tuy nhiên, sau đó pháp y phát hiện ra ông này đã chết vì nọc độc rắn hổ mang trước khi chết ngạt. Loạt bỏ tất cả các đối tượng tình nghi, vụ án rơi vào bế tắc. Liên tiếp sau đó diễn ra các vụ giết người tương tự. Nạn nhân đều là đàn ông, nghề nghiệp tuổi tác giàu nghèo có thể khác nhau nhưng đều chết vì bị cào và nọc độc rắn xâm nhập cơ thể từ vết thương dẫn đến cái chết của nạn nhân. Đội cảnh sát hình sự tìm mãi chẳng ra manh mối gì. Đến đây, nếu bạn đã quen với motif trinh thám thì hẳn sẽ nghi ngờ thủ phạm là công an hoặc người thân của công an. Chỉ có thế mọi manh mối mới đi vào ngõ cụt. Nhưng nghi mà không có chứng cứ thì cũng chẳng làm được gì. Thế nên tác giả mới đưa vào truyện nhân vật thám tử tư Kim Nhất Điền.Nói thật là anh chàng này không để lại cảm tình nhiều đối với tôi vì quá trình phá án khá mờ nhạt. Điều này không trách được vì thám tử tư không thể nhúng tay quá nhiều vào chuyện của công án, vụ nào thám tử lấn lướt công an thì e rằng đều là bịa đặt. Được cái, những gợi ý hay thông tin do Kim Nhất Điền mang tới đều có tính bước ngoặt. Tôi chỉ không thích anh chàng này ở chỗ hình như thần kinh anh ta hơi thô hơi bình thường, đặc biệt là khúc cuối, khi anh vạch mặt thủ phạm thì đúng là bất chấp mặt mũi người ta, cái cách anh ta xỉa vào nỗi đau của người khác khiến tôi không tiêu hóa được. Đổi lại, tôi đánh giá cao việc tác giả không buff Kim Nhất Điền thành nhân vật anh hùng bất chấp tất cả vì đạo nghĩa, sống dưới cờ đỏ búa liềm phải làm việc vì nhân dân. Anh chỉ là một thám tử tư và hành động theo đúng đạo đức nghề nghiệp của nghề đó.Tuy truyện không đề cập nhưng khi đọc, trong đầu tôi luôn hiện lên câu hỏi: tội này có đáng chết không? Một tên cặn bã làm hàng đống việc xấu xa lại ngộ sát người vô tội thì có đáng chết không? Những kẻ tuy không giết người trực tiếp nhưng hủy hoại cuộc đời người khác thì có đáng chết không? Vụ án không quá lắt léo, nếu đọc kỹ và cảm nhận thì có thể đoán ra hung thủ. Điều đọng lại sau cuốn truyện là nỗi đau không bao giờ lành của nạn nhân và gia đình nạn nhân. Và một lần nữa, tôi nghĩ mình không hợp làm cảnh sát khi nảy sinh cảm giác đồng tình với thủ phạm. Ngoài ra, vấn đề này không thuộc khía cạnh trinh thám, đó là chuyện tình cảm của nhân vật chính. Cô gái này vừa xao động trước ân sư vừa cảm thấy mến sư đệ. Quả thực là người ăn tạp y như bìa truyện: nam (phụ) lão ấu đều không chê. Văn phong tác giả khá ổn, có lúc trộn chút hài Mỹ. Có 1 vài lỗi chính tả. Dang Thi Quynh Anh‎ *** Màn đêm, tựa như một tấm lưới khổng lồ, từ từ bao phủ mặt đất. Thành phố Thanh Dương vào tháng Ba, trời chuyển sang mùa ấm nhưng vẫn còn se lạnh, gió đêm thanh mát thổi khắp phố lớn, trang phục mùa xuân của các cửa hàng thời trang đang rất đắt hàng. Hơn tám giờ tối, hai khách hàng bước vào shop thời trang Y Yến, một trai một gái, người con gái trông khoảng mười bảy, mười tám tuổi, mặc một chiếc quần đồng phục màu xanh, chắc là học sinh cấp ba từ trường học nào đó trốn tiết tự học ban đêm; người nam tóc nhuộm vàng, đeo một chiếc khuyên tai, phần cổ bên phải xăm hình chiếc đầu lâu, trên miệng đầu lâu ngậm một cành hoa hồng, vừa nhìn đã biết là Thanh niên hư hỏng mà giáo viên trong trường thường nói. Bà chủ Diêu Y Yến đóng ứng dụng QQ trên di động, từ sau quầy thu ngân đứng dậy tươi cười tiếp đón, “Hai vị muốn xem quần áo gì ạ?” Thanh niên hư hỏng ôm nữ sinh vào lòng rồi nói, “Hôm nay là sinh nhật bạn gái tôi, tôi muốn chọn một bộ trang phục đẹp tặng cô ấy làm quà sinh nhật.” Bà chủ cười hì hì nhìn cô gái kia, xoay người lấy một chiếc váy liền dài tay màu trắng và nói, “Chiếc váy này mang phong cách Hàn Quốc, chất vải khá dày, hoa văn cũng rất đẹp, là kiểu thịnh hành nhất năm nay, vừa ngọt ngào vừa có chút tươi mới, rất hợp với khí chất của cô ấy.” Thanh niên hư hỏng cầm chiếc váy hỏi cô gái, “Tiểu Lộ, em thấy đẹp không?” Cô gái không lên tiếng, hơi thẹn thùng gật đầu một cái. “Vậy thì mua cái này đi. Tối nay đám anh em của anh tổ chức tiệc sinh nhật cho em, em mặc chiếc váy này đến đó, chắc chắn sẽ làm bọn nó lóa mắt cho xem.” Thanh niên hư hỏng lại hỏi bà chủ, “Bao nhiêu tiền?” Diêu Y Yến báo một cái giá cao hơn giá bán ban đầu một phần ba. Chị ta biết thời điểm này là lúc đàn ông hào phóng nhất. Người thanh niên không nói lời nào, lấy ví ra thanh toán, đưa chiếc váy đã được đóng gói cho cô gái và nói, “Tặng quà sinh nhật cho em, có thích không?” “Thích ạ!” Cô gái nói, khuôn mặt ngập tràn hạnh phúc của cô gái vừa biết yêu. Nhìn bóng lưng đôi tình nhân trẻ nắm tay nhau rời đi, Diêu Y Yến bất giác có chút ngưỡng mộ cô bé. Chị ta cất mấy tờ tiền vừa thu được vào ví, mở ứng dụng QQ lên, thấy ảnh đại diện của một người đàn ông sáng đèn, hiển thị đang online QQ trên điện thoại, bèn mở khung đối thoại lên, đánh một hàng chữ, “Anh yêu, anh về đến nhà chưa?” Đợi vài phút, không thấy đối phương trả lời, chị ta thấy có chút mất mát, nghĩ bụng, đàn ông là vậy đấy, trên giường đối với bạn tốt biết mấy, kéo quần lên là quên bạn ngay. Ngõ Thanh Vân ở trước cửa tiệm, đèn đường mờ mịt, từ lâu vắng tanh không một bóng người. Diêu Y Yến biết không thể đợi được thêm vị khách nào nữa, bèn đứng dậy hạ cửa cuốn xuống, thu dọn sơ qua cửa tiệm, sau đó đi lên lầu. Cơ thể đầy đặn bước lên cầu thang cũ kĩ phát ra tiếng kêu ọp ẹp. Căn nhà hai tầng của Diêu Y Yến được xây vào những năm 80 của thế kỷ trước, dưới tầng trệt mở cửa hàng, tầng hai là nơi ba người nhà chị sinh sống. Diêu Y Yến thấy phòng con trai mình vẫn sáng đèn, biết Tiểu Lượng đang làm bài tập. Tiểu Lượng năm nay mười bốn tuổi, là học sinh lớp tám. Đứa trẻ này rất chăm học, thành tích cũng tốt, chỉ có một cái tật là không thích nói chuyện, suốt ngày cúi đầu, giống hệt ông cụ non. Chồng Diêu Y Yến tên là Hà Khánh Quốc, lớn hơn chị ta mười tuổi chẵn. Năm xưa, Diêu Y Yến là một cô gái trẻ từ quê lên thành phố, sở dĩ gả cho Hà Khánh Quốc chủ yếu vì nhìn trúng anh ta có một phiếu cơm dài hạn. Bấy giờ Hà Khánh Quốc làm việc ở nhà máy Giang Nam, đó là doanh nghiệp nhà nước vang danh gần xa. Không ngờ sau khi kết hôn được vài năm, gặp phải đợt tái cơ cấu doanh nghiệp, anh ta bị giảm biên chế, trở thành kẻ thất nghiệp. Sau này được một người bà con sắp xếp đến Đông Quan, Quảng Đông làm công, đến nơi mới biết người bà con kia lừa anh ta đi bán hàng đa cấp, lừa sạch mấy chục vạn tệ tiền bồi thường giảm biên chế mới thả anh ta về nhà. Hà Khánh Quốc thất nghiệp ngồi không hai năm, cuối cùng xin được một chân chạy vặt trong nhà ăn của trường Kỹ thuật thành phố, hàng ngày cưỡi chiếc xe đạp cũ kỹ đi sớm về khuya, nhưng chẳng thấy đem được bao nhiêu tiền về nhà. Diêu Y Yến cởi giày cao gót, biếng nhác ngả người trên sofa, tay cầm điều khiển tivi bấm liên tục. Bỗng cảm thấy dưới mông có vật gì đó cấn vào người, đưa tay mò xuống thì phát hiện dưới đệm sofa có một chiếc túi đeo chéo. Vừa nhìn chị ta biết ngay là của Chu Chính để lại. Chu Chính là người tình của chị ta. Hà Khánh Quốc là người trầm tính, không có chút thú vui cuộc sống gì, chẳng làm được việc gì ra hồn, trên người lại có mùi hôi. Ba năm trước, Diêu Y Yến và anh ta đã chia phòng ngủ. Có lúc nửa đêm Hà Khánh Quốc mò lên giường chị ta, chị ta đạp anh ta xuống giường hoặc cãi nhau một trận ầm ĩ. Khi cãi nhau chị ta không như những người phụ nữ khác, mà sẽ vừa động khẩu vừa động thủ, vừa mắng đến nước bọt bay tung tóe vừa nhe răng múa vuốt, móng tay bén nhọn như vuốt mèo không ngừng cào lên người Hà Khánh Quốc, thường xuyên cào cho anh ta mặt đầy thương tích. Sở dĩ Diêu Y Yến càng lúc càng không ưa chồng mình, càng lúc càng chán ghét chồng mình, còn có một nguyên nhân khác, đó là chị ta có tình nhân ở bên ngoài. Ban ngày Diêu Y Yến trông cửa hàng quần áo, lúc không có khách thì lên QQ trò chuyện với người khác. Hơn hai năm trước, chị ta quen biết Chu Chính qua mạng. Chu Chính làm việc cho một công ty kinh doanh dược liệu ở trung tâm thành phố, nhỏ hơn Diêu Y Yến sáu, bảy tuổi, vẫn chưa kết hôn. Hai người biết nhau qua QQ, trò chuyện vô cùng ăn ý, thỉnh thoảng Chu Chính nhắn vài mẩu chuyện sắc dục để trêu chọc Diêu Y Yến, chị ta không những không giận mà còn cười khúc khích. Sau này hai người trao đổi địa chỉ và số điện thoại liên lạc. Có một hôm, Diêu Y Yến đang trông cửa hàng, có một chàng trai trẻ bước vào, mặc áo vest, gương mặt trắng trẻo rất đẹp trai, trông có nét giống minh tinh Hồng Kông - Lê Minh. Diêu Y Yến tiến đến hỏi anh ta muốn mua trang phục gì? “Lê Minh” nói, “Tôi có một chị gái xinh đẹp, muốn mua bộ váy tặng chị ấy, khiến chị ấy vui vẻ một chút.” Diêu Y Yến hỏi, “Chị gái cậu bao nhiêu tuổi?” Lê Minh dùng ánh mắt táo bạo nhìn chị ta, cười hì hì nói, “Chị ấy xấp xỉ chị, dáng người cũng tương đương. Chị cứ chọn một bộ thật đẹp theo sở thích của chị đi.” Diêu Y Yến bèn chọn chiếc váy ren dài đắt nhất trong cửa hàng đưa cho anh ta. “Lê Minh” trả tiền, sau đó cầm túi quần áo lên, hai tay đưa đến trước mặt chị ta, nói, “Tiểu Yến Tử, đây là quà gặp mặt của Chu Chính tặng chị.” “Tiểu Yến Tử” là tên tài khoản QQ của Diêu Y Yến. Chị ta ngẩn ra, lúc sau mới có phản ứng lại, thì ra “Lê Minh” này chính là người bạn Chu Chính trên QQ. Diêu Y Yến chưa bao giờ được đàn ông tặng quà, cảm động suýt rơi nước mắt, trong lúc xuân tình nhộn nhạo, bất giác ôm lấy cổ anh ta, bạo dạn dâng lên một nụ hôn cháy bỏng. Chu Chính cũng hàm hồ, thuận thế đè chị ta lên chiếc sofa phía sau quầy thu ngân… Bắt đầu từ đó, hai người từ bạn trên mạng, phát triển thành một đôi tình nhân. Diêu Y Yến thường đợi sau khi con trai đi học, chồng đi làm, gọi Chu Chính đến cửa hàng quần áo để hẹn hò. Thời gian lâu dần, Hà Khánh Quốc tuy là người có đầu óc chậm chạp, cũng thầm hiểu ra chút ít nội tình, nhưng anh ta chỉ mắt nhắm mắt mở, vờ như không hay biết gì. Anh ta sợ một khi vạch trần sự việc, Diêu Y Yến sẽ ly hôn với mình. Dầu sao anh ta cũng đã 45 tuổi, với điều kiện của bản thân, muốn tìm một người vợ khác e là hơi khó khăn. Diêu Y Yến hiểu rõ tính cách anh ta, lại càng không kiềm chế, mỗi lần sau khi hẹn hò với tình nhân xong liền quay lại đánh phủ đầu, bắt bẻ những chuyện vụn vặt để cãi nhau với chồng, lần nào cũng mắng cho chồng mình không ngóc đầu lên được, cào cho rách đầu chảy máu, như thể người có lỗi là Hà Khánh Quốc vậy. Cả Chu Chính cũng thấy có chút khó coi, nói chị ta ở trước mặt mình giống như một con mèo nhỏ, trước mặt Hà Khánh Quốc lại như một con cọp cái. Chiều nay, Hà Khánh Quốc gọi điện thoại về nói có người đồng nghiệp mời uống rượu, không về ăn tối. Hà Khánh Quốc thích uống rượu, lần nào uống cũng phải say bí tỉ mới về. Có một tối, anh ta uống rượu xong đạp xe về nhà, đi dọc đường thì ngã gãy một bên tay, treo tay suốt một tháng mới hồi phục. Từ đó, anh ta uống rượu xong thì không dám đạp xe nữa. Diêu Y Yến lập tức gọi điện thoại cho Chu Chính, nói rằng buổi tối mình nấu mấy món ngon, gọi anh ta đến ăn cơm. Con trai Tiểu Lượng một ngày ba bữa đều ăn ở trường, buổi tối cũng học xong tiết tự học ban đêm mới về nhà, nên Chu Chính vừa đến Diêu Y Yến liền hạ cửa cuốn của cửa hàng xuống, dẫn anh ta lên lầu, tận hưởng thế giới của hai người. Ăn cơm tối xong, hai người lăn lộn trên giường, tất nhiên tránh không khỏi quấn quýt một phen. Xong việc, Diêu Y Yến gối đầu trước ngực người tình, bất tri bất giác chìm vào giấc mơ ngọt ngào. Trong lúc chị ta mơ màng ngủ còn nghe thấy Chu Chính vừa vuốt ve ngón tay mình vừa khen ngợi, “Tiểu Yến Tử này, mười đầu ngón tay của em trắng trẻo nuột nà, đẹp thật đấy!” Mời các bạn mượn đọc sách Ám Dạ Hành của tác giả Nhạc Dũng & Tú Phương (dịch).

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Truyện Đọc Đêm Khuya Tập 2: Xưng Tội Trước Bình Minh - Vũ Quang Hùng
Truyện trinh thám luôn là một thể loại được các bạn đọc giả yêu thích. Tính chất hấp dẫn của thể loại truyện này không còn phải bàn cãi. Cốt truyện gay cấn, bố cục chặt chẽ, tiến triển nhanh, gọn, bất ngờ, cách xử lý thông minh, chính xác… là ưu điểm của thể loại truyện trinh thám. Tuy nhiên, không phải độc giả nào cũng có đủ thời gian và sự tập trung để theo dõi một cốt truyện điều tra gay cấn kéo dài. Chính vì vậy, NXB Trẻ sẽ mang đến cho bạn những trải nghiệm mới với bộ sách “Truyện đọc đêm khuya”. Không còn những câu chuyện căng thẳng kéo dài. Không tốn nhiều thời gian cho theo dõi cho một quá trình điều tra căng thẳng. Bộ sách này quy tụ những câu chuyện trinh thám ngắn gọn, súc tích, nhưng không kém phần gay cấn. Mỗi câu chuyện là một tình huống khác nhau, đầy bất ngờ và lôi cuốn. Với bộ “truyện đọc đêm khuya” do tác giả Vũ Quang Hùng dịch và phóng tác, NXB Trẻ hi vọng sẽ mang lại món ăn tinh thần tuyệt vời trước khi ngủ cho các fan của truyện trinh thám. Bộ Truyện Đọc Đêm Khuya gồm có: Vụ Án Mạng Hoàn Hảo Xưng Tội Trước Bình Minh Nụ Hôn Cuối Cùng *** Francis Richardson, 45 tuổi, đang ngồi đọc báo buổi chiều trên ghế xích đu trong mảnh sân thuộc ngôi biệt thự rộng mênh mông tại Berkeley, trông ngay ra vịnh San Francisco. Francis Richardson là một nhà triệu phú, chính xác hơn là một triệu phú tàu thuỷ. Những con tàu của ông lên tới hàng chục chiếc đậu trên bến cảng Oakland gần bên và nhiều chục chiếc khác đang chạy khắp năm châu bốn biển, chở đủ loại hàng hoá. Vợ chồng ông chỉ có duy nhất một mụn con trai, Stanley, nay vừa 10 tuổi. — Xin lỗi, thưa ông, có điện thoại gọi ông. Francis Richardson quay lại: Đó là người quản gia với chiếc điện thoại di động đặt trên khai. — Ai vậy? — Thưa tôi không rõ. Người gọi chỉ nói đơn giản có chuyện khẩn cấp. Hơi nhăn mặt, nhà triệu phú cầm điện thoại lên. Phía đầu dây bên kia, một giọng nói cố làm ra vẻ bị biến dạng: — Ông Richardson phải không? Một triệu đô-la Mỹ. Ông có sẵn ở ngân hàng chớ? — Ông là ai? — Đừng ngắt lời. Để tôi tả nhân dạng ông nghe: Bé trai 10 tuổi, tóc nâu, mắt hạt dẻ, quần gin xanh dương, áo thun màu hồng có hàng chữ “Đại học Berkeley”. Sao, ông có nhận ra ai không? — Nhưng… Mời các bạn đón đọc Truyện Đọc Đêm Khuya Tập 2: Xưng Tội Trước Bình Minh của tác giả Vũ Quang Hùng.
Chúa Đã Khước Từ - Richard E. Kim
Chúa đã khước từ mở đầu như một cuốn tiểu thuyết trinh thám. Mười bốn mục sư bị bắt khi quân Bắc Hàn chuẩn bị tiến vào Nam Hàn năm 1950. Mười hai người đã chết, một kẻ hóa điên, và mục sư Shin câm lặng. Sự thật nào đang bị che giấu? Sự câm lặng kia là tuẫn giáo hay hèn hạ? Câu hỏi ấy không được trả lời ngay. Mục sư Shin hiện lên vừa như Judas “kẻ phản Chúa” nhận lời sỉ vả của giáo dân, vừa như Chris một mình bị đóng đinh vào thánh giá giữa nhân quần đang say máu chém giết. Ông là ai, hỡi người tu sĩ không thần linh, gánh vác trách nhiệm về “sự thật”, về “niềm tin” khi mà Chúa đã bỏ loài người. Sự thành công vang dội của Chúa đã khước từ nằm ở chỗ nó gợi nhớ đến vô số ẩn dụ lớn về tầm vóc con người trong mối quan hệ với đức tin thiêng liêng: liệu có thể chết cho một đức tin mỏng manh như ảo ảnh; liệu chỉ cái chết mới có thể phục sinh lại những điều tốt đẹp đã mất; liệu cứu rỗi có tồn tại và nếu có, nó có tới từ các thánh thần hay không; liệu có thể có hy vọng nào cho loài người – những kẻ không còn đức tin đang lao vào những cuộc “thánh chiến” ý thức hệ. Những câu hỏi ấy vang lên khi trong lòng phương Tây đang khủng hoảng niềm tin vào những truyền thống Ki-tô và phương Đông đang rên xiết trong những cuộc tranh chấp quyền lực. Một hiện thực đau đớn đến độ cá nhân tuyệt vọng mong cúi đầu chờ sự ban phước của Chúa trời rồi nhận lại câm lặng hư không. Trong cơn phi lý cùng cực ấy, kẻ vác thánh giá chỉ có thể là cá nhân lẻ loi, như mục sư Shin, chọn im lặng để lộn trái lại hiện thức không còn lối thoát. Tư tưởng ấy, đúng như lời đề tặng đầu sách, có ảnh hưởng lớn lao từ nhà hiện sinh chủ nghĩa Camus với tiểu thuyết Dịch hạch, khi mà chúng ta không thể trốn tránh và chiến thắng sự phi lý tồn tại hiển nhiên khắp nơi, cái làm nên nhân tính là việc cá nhân đối mặt với sự phi lý ra sao. Chúa đã khước từ loài người, loài người đã khước từ lẫn nhau, chỉ còn cá nhân và cây thánh giá riêng anh ta phải vác mà thôi. *** Richard E. Kim (1932 - 2009), là một tiểu thuyết gia, nhà phê bình và giáo sư văn học nổi tiếng, xuất bản cuốn tiểu thuyết đầu tiên "The Martyred" (Chúa Đã Khước Từ) năm 1964 và được hoan nghênh rộng rãi. Tác phẩm được đề cử giải National Book Award năm 1965 và đã được dịch ra 14 thứ tiếng. Mời các bạn đón đọc Chúa Đã Khước Từ của tác giả Richard E. Kim.
Con Mắt Thần Osiris - R. Austin Freeman
Xác ướp suốt bấy nhiêu thế kỷ nằm lặng dưới cát bụi sa mạc, một khi đưa ra khỏi lăng mộ, linh hồn Pharaon liệu còn ngủ yên? Trở về từ chuyến lữ hành đến Ai Cập, nhà nghiên cứu John Bellingham nổi tiếng đột nhiên mất tích bí ẩn, để lại bản di chúc kì quặc cùng khối lượng tài sản kết xù. Một con người mà có thể biến mất tựa sương khói, không một ai xác định được phương hướng ông ta đi, không một ai chứng kiến thấy giây phút cuối cùng của ông ta như thế nào... Đương khi mọi chiều hướng điều tra đều đam vào ngõ cụt, thì các dấu vết còn sót lại dần được gắn kết với nhau bởi Tiến sĩ Thorndyke lừng danh, từ món đồ trang sức hình bọ hung bằng vàng, hay khu vườn cải xoong chôn những mẩu xương người rải rác, cho đến xác ướp Sobekhotep cổ xưa, rồi cả hình xăm Utchat kỳ lạ... tất thảy cùng dẫn đến chân tướng cuối cùng. Con mắt Thần Osiris đỏ tươi, mở to soi chiếu mọi tội ác trên thế gian này. Ở nơi ta, lòng người, suy cho cùng mới là thứ khó ngủ yên nhất. *** Richard Austin Freeman là một nhà văn người Anh về những câu chuyện trinh thám, chủ yếu là các nhà điều tra pháp y medico-TS Thorndyke. Ông tuyên bố đã phát minh ra câu chuyện trinh thám ngược. Freeman đã sử dụng một số kinh nghiệm ban đầu của mình như là một bác sĩ phẫu thuật thuộc địa trong tiểu thuyết của mình Mời các bạn đón đọc Con Mắt Thần Osiris của tác giả R. Austin Freeman.
Pháp y Tần Minh Tập 4: Kẻ Dọn Rác - Tần Minh
Sách nói Kẻ Dọn Rác “Kẻ dọn rác” là cuốn thứ tư trong Series “Bác sĩ pháp y Tần Minh”. Trong cuốn này, bác sĩ Tần Minh và nhóm giám định hiện trường của anh đã đọc được tín hiệu phạm tội của rất nhiều xác chết, gặp nhiều hiện trường quái dị và đẫm máu, nhưng bất luận là cuộc hành trình đến địa ngục hay du hồn bám theo xe hoặc bóc trần sự thật trong ngôi nhà cổ, vụ thảm sát trong núi sâu... thì họ vẫn luôn tìm ra dấu vết dù là nhỏ bé nhất trong mười hai hiện trường vụ án vừa kỳ quái lại vừa hoang đường, từ đó vạch trần ra chân tướng sự thật. Trong tập truyện này, một sát thủ thần bí đang âm thần xuất hiện trong thành phố, hắn lặng lẽ hành quyết những người lang thang cơ nhỡ, những kẻ dối trá. Sau khi gây án, hắn hoàn toàn không để lại dấu vết nào ngoại trừ chữ ký bằng máu “Kẻ dọn rác” như lời thách thức dành cho giới cảnh sát. Nhóm giám định hiện trường có thể tìm thấy tay sát thủ thoắt ẩn thoắt hiện như bóng ma kia nhờ vào những dấu vô cùng tinh vi không? Mỗi giây mỗi phút diễn ra trong hệ liệt “Bác sĩ pháp y Tần Minh” đều khiến từng tế bào thần kinh của bạn chịu kích thích đến cực độ. Mời các bạn đón đọc Pháp y Tần Minh Tập 4: Kẻ Dọn Rác của tác giả Tần Minh.