Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Bất Ái Kỷ (Mộ Dung Tỷ Tả)

Ta già rồi.

Ta đã 27 tuổi, đêm bắt đầu với giấc mộng quá khứ, một đoạn một đoạn, như mới ngày hôm qua.

Thức dậy, sự hỗn loạn và thảm liệt đã qua đi, duy chỉ còn lại cơn mưa ngoài cửa sổ, dường như sẽ không bao giờ dừng lại.

Mạnh Đình đã rất lâu rồi không đến.

Suốt mười năm, không thể nói rằng không có cảm giác, nhưng hoàn toàn không phải tình yêu. Tìm mua: Bất Ái Kỷ TiKi Lazada Shopee

Không phải là yêu, làm thế nào có thể yêu được, trái tim ta từ khi bắt đầu đã chịu không nỗi mà vỡ tan.

Chính là, bọn họ chỉ là vô tâm đùa giỡn ta, xem ta như con rối, con rối vô tâm mà thôi.

Đêm mưa bụi dài, như nửa cuộc đời ta.

Sau này thì sao?

Mười năm trước khốn khổ cầu khẩn, cầu xin bỏ qua ta. Mạnh Đình ánh mắt cùng ngữ khí đều là tuyệt tình lãnh khốc.

“Đến khi ngươi già rồi, không đi cũng phải đi.”

Ta trần truồng quỳ trên mặt đất, cả người lạnh như băng.

Cũng không phải ta không già, Mạnh Đình đã có nam hài trẻ khác. không hề băn khoăn, đắc ý hỏi ta: ” Có giống Nhân Nhân khi còn trẻ không?

Ta liền đành phải ngủ ở sopha bên ngoài. Lắng nghe những tiếng rên rỉ vang lên từ cửa, khiến cả đời này mỗi khi chợp mắt lại mơ đến nó, lúc tỉnh chỉ cảm thấy tiêu điều. Tỉnh lại chỉ còn hoang vắng.

Lần cuối cùng bị hắn đùa bỡn, đứng dậy liền nói, “Nơi đó của ngươi, nới lỏng rồi.” Ta chẳng qua là im lặng nhìn hắn. Hẳn mở thắt cả vạt, lạnh lùng lái xe đi, không để lại chút thanh âm.

Ta kéo chăn che kín cơ thể. Cho dù hắn nói như vậy, cũng không làm ta xấu hổ.

Bọn hắn hành hạ, cố ý khiến ta tủi nhục. Hôm nay lòng ta đã chết. Mộng thiếu niên đã sớm yên diệt, gương mặt trong gương không còn là gương mặt mười bảy tuổi ngây thơ ướt át.

Cuộc đời to lớn, ta hai tay trống trơn, thứ duy nhất còn chừa lại chính là cái thân thể này, có thể mở rộng hai chân dưới thân của nam nhân mà không hề cảm thấy thẹn.

Ôm chăn ngồi dậy, một thân mồ hôi lạnh, chỉ mong thoát khỏi giấc mơ.

Nhưng đó không phải chỉ là giấc mơ, đó là ta của ngày hôm qua.

Ngoài cửa sổ thổi tới gió thu. Ta xuống giường, khoác y phục mỏng lên người. Giấy chứng minh thân phận không còn. Ta ô che mưa cũng không cần, liền tiến vào cơn mưa.

Thật là lạnh.***

Đi qua nửa thành phố trong màn mưa, từng bước từng bước như trốn ly khỏi quá khứ khó chịu. Vậy mà bước chân ta, đến tột cùng có thể thoát được bao xa.

Cuộn tròn trên chiếc ghế dài công viên, ta liền tiến thoái lưỡng nan. Chợp mắt sẽ là mộng cảnh đau khổ, mà tỉnh thức, nguyên lai so với mộng còn đau hơn.

Đầu óc không thể nào tự do, hôm nay đưa tay nắm chặt, chỉ là băng lạnh mỏng manh. Trước mắt đều là hình ảnh của Mạnh Đình, nặng nề điệp điệp. Hắn ấn ta vào tường, đôi môi lại gần, nói: “Nhân Nhân thơm quá.”

Ta đột nhiên tỉnh lại, nguyên lai bất giác trời đã sáng.

Không có giấy tờ tuỳ thân, ta chỉ có thể tìm việc ở những địa bàn hắc công.

Ban ngày làm công trường, đưa báo, ban đêm liền tìm một góc ở hầm đông người tụ tập mà ngủ. Tiền lương rất thấp, nhưng may mắn nhận được hằng ngày. Cầm tờ tiền mỏng, đây là ta lần đầu tiên kiếm được tiền. Mua một bát miến ở quầy nhỏ trên phố, nước mắt cũng rơi vào bên trong.

Mỗi ngày đi ngang sạp báo, không nhịn được liền lật xem. Không thấy ta, Mạnh Đình cũng sẽ không lo lắng, sẽ không đăng báo tìm ta. Ta chỉ cười bản thân mình quá thảm hại.

Vậy mà một tháng như vậy cũng trôi qua. Thời tiết đang trở lạnh, một lớp sương mỏng trên mặt đất. Ta đắp những tờ báo cũ để giữ lạnh cùng đôi giày đế cao su. Trừ một ngày ba bữa, phần tiền còn lại cũng không đủ thuê một chiếc giường. Ban đêm thu thập những thùng giấy mỏng, xếp lại coi như cũng có được cái giường.

Con đường phía trước xa vời, nhưng ta chỉ có thể như thế.

Buổi sáng đầu đông, ở vòi nước bên đường rửa mặt. Nước chảy lạnh đến cực điểm, trán ta sanh sanh đau. Thời tiết ẩm ướt và lạnh, người không thể không đau, đau đến cả đêm cũng không ngủ được. Mười năm bị nhốt và hành hạ, đã gần phá huỷ đi thân thể này.

Vội vã đến công trường, cắn răng chịu đựng ngày lạnh rét. Quản đốc sai người tìm ta, đối ta nói: “Đưa tay ngươi ra.” Ta lặng lẽ lùi lại một chút, không thể làm gì khác hơn là đưa đôi tay sau lưng ra đến trước mặt hắn. Ngón tay đến lòng bàn tay, từng lớp máu không chịu nổi đập vào mắt. Bên tai liền có tiếng cười nhạo.

Ta khốn quẫn nhìn lên, muốn xin hắn lưu lại ta. Trước mắt đột nhiên mờ đi, tay ta bắt vào khoảng không, từ từ ngã xuống mặt đất. Điều cuối cùng ta nghe được: “Không phải là không cấp ngươi cơ hội, sớm đã nói ngươi không làm được…”

Tỉnh dậy, trời đã tối đen. Thật lâu mới rõ ràng, nguyên lai mình nằm ở trên đường phố. Muốn bò dậy, mi mắt cũng thật nặng nề. Đầu tê dại chết lặng, nhưng vẫn cảm thấy đau đớn, vẫn từ từ nhớ lại những gì đã xảy ra.

Nguyên lai ta đã chạy đi, rời khỏi Mạnh Đình.

Nguyên lai bọn họ thấy ta bất tỉnh, liền ném ta ra đường.

Trên gương mặt một điểm, một điểm rơi xuống lạnh lẽo. Thì ra là mưa đông.

Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Bất Ái Kỷ PDF của tác giả Mộ Dung Tỷ Tả nếu chưa có điều kiện.

Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.

Nguồn: thuviensach.vn

Đọc Sách

Cánh Cửa Thứ 4
Tiểu Thuyết Kinh Dị Cách Cửa Thứ 4 Cánh Cửa Thứ 4 Một ngày nọ, người ta tìm thấy một phụ nữ hiền lành nằm chết giữa vũng máu trong căn phòng khóa kín, da thịt đầy những vết dao. Từ đó, ma mị lần quất kêu gào, vô vàn hiện tượng lạ lùng bắt đầu phát sinh trong tư dinh u ám. Để chấm dứt những bí ẩn ấy, một người tự nguyện bước vào phòng, thử nghiệm gọi hồn với hy vọng xoa dịu hồn ma đang giận dữ và khám phá sự thật ẩn giấu sau cái chết của bà ta. Căn phòng được đóng lại từ bên ngoài, và niêm phong bằng dấu ấn một đồng xu hiếm. Dấu niêm vẫn nguyên vẹn khi cửa mở ra lần nữa, nhưng xác của một người khác đã im lìm nằm đó… Tiểu thuyết hay khác: Liêu Trai Chí Dị Truyền Kỳ Mạn Lục Hồ Sơ Tâm Lý Tội Phạm Kỳ quái. Phi lý. Không thể giải thích theo logic tự nhiên. Và vượt ra ngoài những trải nghiệm bình thường của con người. Đây là tác phẩm kinh dị của một hồn ma báo oán? Hay đơn giản là trò bịp của những kẻ thủ ác cao tay? Thư viện Sách Mới trân trọng gửi đến bạn đọc cuốn tiểu thuyết kinh dị Cánh Cửa Số 4. Đừng quên chia sẻ cho bạn bè cuốn tiểu thuyết này và đăng ký nhận email thông báo sách hay hàng tuần.
Chim Cổ Đỏ
Một câu chuyện phức tạp, cực kỳ hấp dẫn Chim Cổ Đỏ Làm mất mặt lực lượng cảnh sát Na Uy trong chuyến viếng thăm của tổng thống Mỹ, Harry Hole bị chuyển công tác sang cục An ninh, theo dõi các hoạt động của chủ nghĩa phát xít mới trên đất Na Uy. Trong thời gian này anh phải điều tra cái chết của một người ủng hộ chủ nghĩa phát xít. Và đó mới chỉ là khởi đầu của một cuộc thanh trừng mà sát thủ tiến hành để lập lại cái mà hắn cho là công lý. Thủ phạm tự gọi mình là Chim cổ đỏ. Hắn ra tay để trả thù những kẻ hắn cho là đã phản bội hắn mà pháp luật đã không thể trừng trị. Hắn cũng cho rằng chỉ Thượng Đế mới có quyền phán xét hắn. Nhiều cái chết khác tiếp diễn. Các nạn nhân trông có vẻ xa lạ nhưng thực ra đều có liên quan trong một câu chuyện phức tạp bắt nguồn từ thời Thế chiến II. Hai Số Phận Mưu Sát Đại Chiến Hacker Đủ phức tạp để làm rối trí bất cứ người đọc nào thiếu tập trung, đủ hấp dẫn để buộc người ta phải tập trung vào chính sự phức tạp ấy, đủ bất ngờ để thỏa mãn độc giả khi đã đi đến cuối con đường, và đủ tình tiết ngầm cho một sequence tiếp theo, Chim cổ đỏ thực sự là một ngôi sao mới của thể loại trinh thám. Tác phẩm đã giành giải Glass Key cho tiểu thuyết hình sự – trinh thám hay nhất ngay khi xuất bản lần đầu tiên và nhanh chóng trở thành hiện tượng trên các bảng xếp hạng quốc tế. Chim cổ đỏ đã bán được 5 triệu bản trên toàn thế giới.
Nhạn
Nhạn – Cuốn tiểu thuyết nổi tiếng của Mori Ogai Nhạn Nhạn, cuốn tiểu thuyết gồm 24 chương ngắn của Mori Ogai – gương mặt thủ lĩnh của văn đàn Nhật Bản thời Minh Trị. Tác phẩm xoay quanh câu chuyện tình của ba nhân vật chính là Suezo, Okada và Otama. Giọng văn thong dong, điềm đạm. Tiểu thuyết Nhạn của Mori Ogai như một bộ phim quay chậm, trong đó những toan tính, dằn vặt, mâu thuẫn gia đình, bản chất con người dần dần hiện lên rõ ràng minh bạch. Tác phẩm hay khác: Hồng Lâu Mộng Giết Con Chim Nhại Tiếng Gọi Nơi Hoang Dã Mori Ogai đã mang đến cho chúng ta thêm một phối cảnh của vở kịch đời với sắc màu riêng biệt độc đáo Nhật Bản. Qua biến thiên dâu bể hàng trăm năm, tác phẩm vẫn ngời sáng lung linh một ngọn lửa tinh thần bất diệt. Mori Ogai à một bác sĩ, một dịch giả, nhà viết tiểu thuyết và là một nhà thơ Nhật Bản. Ông sinh ra ở Tsuwano, tỉnh Iwami trong một gia đình đời đời làm nghề thầy thuốc cho lãnh chúa, lớn lên theo truyền thống đó, vào Đại học Đế quốc Tokyo học y khoa. Ông tốt nghiệp năm 1881 và trở thành quân y của lục quân. Thư viện Sách Mới trân trọng gửi đến bạn đọc bộ tiểu thuyết Nhạn của tác giả Nhật Bản Mori Ogai. Đừng quên chia sẻ cuốn tiểu thuyết này đến bạn bè và đăng ký email nhận thông báo sách hay hàng tuần.
Hai Số Phận
Hai Số Phận Hai Số Phận là một câu chuyện kể về hai người có số phận khác nhau. Họ không có điểm gì giống nhau cả ngoại trừ việc họ sinh ra vào cùng một thời điểm và có một lòng quyết tâm để đạt được thành công trong cuộc sống. Tại đất nước Ba Lan, Wladek mất mẹ khi bà vừa sinh hạ cậu bé. Trong một lần đi săn, người anh trai (thuộc gia đình nhận nuôi cậu sau này) đã phát hiện được cậu trong rừng. Từ nhỏ, Wladek đã bộc lộ những phẩm chất trái ngược với các anh chị em và đặc biệt cậu là đứa trẻ duy nhất trong nhà chỉ có một núm vú. Chẳng mấy khó khăn để Wladek phát hiện ra mình không phải con đẻ. Cậu không được ai thương yêu ngoài người mẹ và người chị gái Florentyna. Florentyna tuy chỉ là nhân vật phụ trong tác phẩm nhưng cô cũng có một số phận riêng, cay đắng và nghiệt ngã. Cùng người em trai chuyển đến sống tại lâu đài của Nam tước Rosnovski là quãng thời gian tuyệt vời nhất trong thời thơ ấu của hai người. Hai Số Phận – Jeffrey Archer Tuổi thơ những tưởng sẽ đầy ắp ngọt ngào ấy kéo dài không lâu thì bị tàn phá dã man và khốc liệt bởi chiến tranh. Đức quốc xã ập vào toà lâu đài, chị gái Florentyna của Wladek bị bọn chúng cưỡng bức cho đến chết. Đau khổ và tuyệt vọng, ánh mắt Wladek loé ra những tia lửa hận thù đầu tiên. Không lâu sau cái chết của người chị gái Florentyna, Wladek mất đi người bạn và cũng là người anh em cùng cha khác mẹ của mình, Leon. Những mất mát to lớn lần lượt đến với cậu nhưng nhờ ánh sáng còn sót lại duy nhất của cuộc đời mình – Nam tước Rosnovski, cậu đã không gục ngã trước kẻ thù mà luôn ngoan cường chống lại số phận. Cùng cha và rất nhiều gia nhân trong toà lâu đài bị nhốt vào một nơi tối tăm, bẩn thỉu và dường như không thấy ánh sáng mặt trời, cậu vẫn hăng say trau dồi tri thức dưới sự dạy dỗ, dìu dắt của Nam tước Rosnovski, Wladek không ngừng tiến bộ. Sống trong cảnh giam hãm, tù tội nhưng Wladek chưa bao giờ đau khổ đến thế cho tới khi chứng kiến cái chết của cha. Tự tay chôn ông, Nam tước Rosnovski, Wladek phát hiện ra bí mật mà ông hằng giấu kín, trên ngực Ngài Nam Tước cũng chỉ có một núm vú. Trái ngược hoàn toàn với Wladek, William sinh ra trong cảnh giàu sang, phú quý và cũng nhanh chóng bộc lộ được những phẩm chất thiên bẩm của mình trong kinh doanh. Sự giống nhau duy nhất trong tuổi thơ của hai người là William cũng mất cha từ khi còn nhỏ nhưng không vì thế mà cậu thiếu đi tình yêu thương khi người bà, người luôn ở bên chở che và vun đắp cho cậu. Đọc thêm: Rừng Na-uy Tiếng gọi nơi hoang dã Người tù bé nhỏ Sự gặp gỡ định mệnh của hai người bắt đầu khi mà Wladek Rosnovski trốn sang Mỹ và đổi tên thành Albe Rosnovski. Xuyên suốt trong tác phẩm là những tình huống rất thực mà ta bắt gặp trong cuộc đời. Những xung đột giữa hai con người tưởng chừng khác nhau hoàn toàn về điểm xuất phát, liệu có đến cùng một điểm dừng? Cuộc đời của những người thành đạt đi lên từ hai bàn tay trắng và cách họ chèo lái bản thân mình trước những sóng gió cuộc đời, tình yêu và thù hận. Tất cả đem lại cho chúng ta một tác phẩm không thể tuyệt vời hơn.