Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Quỷ Vương Kim Bài Sủng Phi (Chá Mễ Thố)

Ta đây xuyên không, nào ngờ lại biến thành cô bé lọ lem phiên bản cổ đại. Hết bị muội muội đoạt đi vị hôn phu, lại bị phụ thân gả cho người ta xung hỉ——đùa à! Cho tới bây giờ chỉ có ta khi dễ người, khi nào đến lượt họ lên mặt!

Đánh ta?! Được! Một châm cho ngươi nâng không nổi tay phải!

Mắng ta?! Tốt! Một cước đá ngươi xuống hồ băng làm mồi cho cá chép!

Ám sát?! Giỏi! Ta đây không cho ngươi nhìn thấy mặt trời ngày mai!

Cái gì? Muốn dâng ta cho Quỷ vương âm lãnh tàn nhẫn, khắc chết tám vị phu nhân ngay đêm tân hôn sao? Không thành vấn đề! Ta đây chính là “hỗn thế ma nữ” lăn lộn trong hai giới hắc bạch, ta đây thực muốn nhìn thử xem, hai ta, ai tàn nhẫn hơn, ai ngoan độc hơn! Tìm mua: Quỷ Vương Kim Bài Sủng Phi TiKi Lazada Shopee

Đến khi bước vào vương phủ, ta đây mới biết được Quỷ vương này lại hoàn toàn bất đồng với lời đồn bên ngoài. Chẳng những trúng phải kì độc, ngày ngày uống thuốc, mà đến mỗi đêm trăng tròn đều phải chịu đựng nỗi đau như xé tâm can. Bộ dáng suy nhược của nam tử kia khiến ta đây dần dần buông lòng phòng bị, tâm sinh thương tiếc. Ta thề, ai làm cho hắn như thế, ta phải ngàn lần, không, vạn lần “đền đáp” lại cho đối phương! Nhưng mà, nam nhân này, tựa hồ như, không hề giống với vẻ bề ngoài.***

Ta là một nô tài bé nhỏ không đáng kể, không bắt mắt nhất, trong hoàng cung Nam Phượng, mười một tuổi vào cung, đến bây giờ, ta đã sống ở trong hoàng cung này được một giáp, cũng chính là sáu mươi năm.

Nói như vậy, các ngươi đã biết tuổi của ta rồi, ta đã bảy mươi mốt tuổi. Nô tài ở trong cung điện này, không ai lớn tuổi hơn so với ta. Người vào cung cùng với ta lúc ban đầu, cũng đã cát bụi trở về với cát bụi, đất về với đất, duy chỉ có lại ta, còn sống trên cõi đời này, hưởng thụ mặt trời mọc mặt trời lặn, sóng lên sóng xuống, vẫn cùng cái Vương triều này, tiếp tục sống cùng nhau.

Mọi người trong cung nhìn thấy ta, cũng sẽ tôn kính xưng một tiếng Phúc công công, mặc dù chỉ là thái giám tổng quản bên cạnh hoàng đế, nhìn thấy ta cũng nhượng ba phần lễ. Ta từ trong con mắt của bọn họ, thấy được tôn kính cùng sợ hãi, Tiên Hoàng nói, đây làta nên được, cho nên ta đương nhiên hưởng thụ hết thảy.

Ta thích phơi nắng, mỗi ngày cũng sẽ đến trong viện, ngồi ở trên xích đu, hưởng thụ ánh mặt trời ấmáp. Chỉ có thấy mặt trời từ phương đông mọc lên, ta mới có thể xác định ta đã sống quá một ngày.

Tiên Hoàng thoái vị, ta vốn là muốn đi theo Tiên Hoàng, nhưng Tiên Hoàng nói ta tuổi già, để cho ta ở lại trong cung dưỡng lão. Ta biết Tiên Hoàng là vì muốn tốt cho ta, theo ở bên cạnh Tiên Hoàng nhiều năm như vậy, ta rất có năng lực được hiểu được ẩn ý bên trong tiếng nói của Tiên Hoàng, phân biệt được trong giọng nói của người là thật hay giả.

Mặc dù biết Tiên Hoàng là thật tâm tốt với ta, nhưng trong lòng ta vẫn khổ sở. Bởi vì, ta già rồi, không thể hầu hạ Tiên Hoàng được nữa. Nhìn người và Phượng Hoàng Tiểu chủ rời đi, ta đột nhiên cảm giác thấy trong lòng vắng vẻ, người kia làm bạn với ta nhiều năm từ lúc còn là Tiểu hoàng tử đến lúc trưởng thành, sau này cũng không cần ta nữa.

Cũng may, tân hoàng đối với ta rất tốt, mỗi lần thấy ta, cũng không để cho ta quỳ xuống, ngược lại mở miệng một tiếng Phúc công công, để cho ta có chút chịu không nổi.

Mỗi khi, thấy tân hoàng, ta cũng sẽ hoảng hốt trong nháy mắt như vậy, đôi mắt màu tím kia của tân hoàng, khiến cho ta nghĩ tới nhiều chuyện trong quá khứ, rất nhiều rất nhiều.

Lại nói, tân hoàng cũng là ta nhìn lớn lên( ý nói chăm sóc từ nhỏ đến lúc trưởng thành). Thời điểm, Tiên Hoàng mang theo đứa nhỏ này vào cung, ta liền biết quyết định của Tiên Hoàng. Lúc trước khi Tiên Hoàng còn sống, người chỉ có yêu ba nữ nhân.

Thứ nhất, đương nhiên là Kính Đức hoàng hậu, bà làMẹ đẻ của Tiên Hoàng, tên là Miêu Sở Vân, là một nữ nhân với dung mạo vừa xinh đẹp ôn nhu, vừa đáng thương.

Người thứ hai, là chính là cô gái Phương Bắc kia. Ta bất quá là nô tài, không thể suy đoán bừa bãi nội tâm của Tiên Hoàng, nhưng ta lại biết, Tiên Hoàng cả đời này, thậm chí đến chết, trong lòng cũng chỉ chứa cô gái gọi là Phượng Thất Thất kia. Chỉ tiếc, cõi đời này cũng không phải là cố gắng thì được đền đáp, cũng không phải là ta yêu ngươi, ngươi sẽ yêu ta. Tiên Hoàng kế thừa sự si tình của Kính Đức hoàng hậu, cuối cùng vìnàng kia, chờ đợi nhiều năm như vậy.

Cho đến... Người nữ nhân thứ ba xuất hiện.

Mặc dù, ở trong mắt rất nhiều người, ta đã là thập cỗ lai hy, trừ cái danh tiếng Phúc công công này, không còn có đặc điểm khác, thế nhưng bọn họ đã quên, ở trong cung lạnh lùng vô tình này, ta có thể sống quámột giáp, đủ để nói rõ khả năng của ta.

Ví dụ như, ta biết rõ chủ tử yêu thích cái gì, biết cái gì nên nói cái gì không nên nói, tiếp theo, ta có trí nhớ vô cùng tốt, có thể nhớ được rất nhiều chuyện, rất nhiều hình ảnh một cách rõ ràng.

Tựa như, bây giờ ta nhớ tới thời điểm, mới gặp gỡ vị chủ tử kia, hình ảnh của khuôn mặt kia, sẽ lập tức nhảy vào trong đầu ta, làm sao cũng đều không đi.

Tiên Hoàng không tham sắc, đây là chuyện mà mọi người ở Nam Phượng quốc đều biết. Tất cả mọi ngườiđều hâm mộ và ghen tỵ với Cổ Quân Dao. Nàng là côgái duy nhất bên cạnh Tiên Hoàng, Tiên Hoàng vì nàng huỷ bỏ chế độ hậu cung kéo dài trăm năm, biểu lộ lục cung vô phi, bên cạnh chỉ có một vị nữ tử này.

Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Quỷ Vương Kim Bài Sủng Phi PDF của tác giả Chá Mễ Thố nếu chưa có điều kiện.

Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.

Nguồn: thuviensach.vn

Đọc Sách

Em Chờ Anh Giữa Mùa Xuân (Lâm Địch Nhi)
Sau khi đọc phần giới thiệu thể loại, hẳn ai cũng sẽ nghĩ đây là một câu chuyện tình yêu tay ba rối rắm. Chính bản thân tôi cũng có suy nghĩ tương tự, ban đầu quyết định đọc bộ truyện này chỉ bởi vì thể loại tâm lý học khá thú vị và thu hút, lại thêm cái kết SE nên thử “dấn thân” xem sao. Rốt cuộc tôi đã nhầm, “Em chờ anh giữa mùa xuân” vượt ngoài kỳ vọng của tôi là một câu chuyện thực sự ý nghĩa, có bất hạnh có tuyệt vọng nhưng cũng không thiếu tình yêu thương ấm áp. Xinh đẹp, dịu dàng và tri thức là những từ dùng để hình dung về nữ chính Chung Tẫn. Tính cách của cô không được thể hiện rõ ràng ngay từ đầu, mà phải trải qua rất nhiều sự việc mới dần dần bộc lộ. Điểm đặc biệt nhất ở Chung Tẫn, có lẽ nằm ở tình yêu kiên định của cô. Chung Tẫn từng thành kính yêu một người, đem cả sinh mệnh mà trao cho người ấy. Tình yêu trong quá khứ của họ ngọt ngào như mật, bình dị nhưng khắc cốt ghi tâm. Nhưng cũng chính người ấy đã tàn nhẫn đẩy cô vào hố sâu tuyệt vọng, giết chết tình yêu của hai người. Cô mất đi đứa con còn chưa thành hình của mình, đau đớn hơn gấp bội khi người lấy đi sinh mệnh bé bỏng ấy lại chính là người cô yêu nhất, là cha của đứa bé! Nhưng có phải mọi việc đều như những gì mắt thấy, tai nghe? Sự thật dường như rõ ràng đến thế, tại sao luôn có những biến số bất thường? Nói đến đây, phải nhắc đến Lăng Hãn, “người kia” trong lòng Chung Tẫn. Sự xuất hiện của anh rất mờ nhạt, thậm chí chẳng nhiều bằng một nhân vật phụ, ấn tượng ban đầu về anh là một kẻ phụ bạc nhẫn tâm. Nhưng mỗi lần anh xuất hiện luôn để lại những dư âm sâu đậm. Lăng Hãn thực sự chỉ sống trong hồi ức của Chung Tẫn, còn anh của hiện tại là một cái bóng, giấu mình bảo vệ “tín ngưỡng” của anh. “Tín ngưỡng” mang tên Chung Tẫn! Có một loại tình yêu bi thương, bởi vì trời nổi giông gió mà xa lìa cách trở. Chung Tẫn và Lăng Hãn vào thời khắc hạnh phúc nhất, ấm áp nhất mà bị vận mệnh trêu đùa. Chuyện cũ như màn sương mờ đục, càng bóc tách càng lật mở nhiều bí mật giấu kín bên trong. Hiểu lầm chồng chất, tựa một sợi dây bị buộc nút mãi không thể tháo ra, khi tháo được rồi, sợi dây kia cũng không còn cách nào trở về hình dạng cũ. Có người nói, khi chúng ta mơ về một ai đó nghĩa là chúng ta đang dần quên đi họ. Suốt ba năm chia cắt, Chung Tẫn thường xuyên mơ thấy Lăng Hãn, mơ đến đứa trẻ của hai người, mơ về những tháng năm ấm áp trong hồi ức. Có lẽ nếu từng thực lòng yêu một người, sẽ không cách nào để hận. Chung Tẫn và Lăng Hãn, tình yêu của họ chưa từng cách xa, chưa từng rời bỏ. Họ quay lại bên nhau giống như giữa hai người chưa từng có tổn thương sâu đậm đôi bên. Yêu như thế, đến tột cùng là tình thâm hay là cố chấp? Vòng quay số mệnh an bài, kéo theo thêm một biến số vào chuỗi bi thương của câu chuyện cũ. Biến số ấy là Thường Hạo, chàng luật sư có trái tim tinh tế và ấm áp ẩn dưới vẻ ngoài kiêu ngạo. Sự xuất hiện của Thường Hạo đối với Chung Tẫn, ban đầu là đồng nghiệp cũng là đối thủ, sau là một người bạn, là chỗ dựa tinh thần của cô. Phải nói thêm rằng, tình cảm của Chung Tẫn rất rõ ràng, một khi đã xác định tình yêu thì trong mắt, trong tim chỉ tồn tại người đó, tuyệt đối không dây dưa cùng người khác. Thường Hạo hiểu rất rõ, thế nên anh chưa bao giờ gây sức ép cho Chung Tẫn, chuyên tâm bầu bạn bên cô, đưa bờ vai cho cô dựa vào. “Em chờ anh giữa mùa xuân” chỉ xoay quanh một vụ án mạng kỳ lạ duy nhất, là khởi nguồn của mọi khổ đau. Hoặc có thể nói, bi kịch vẫn luôn luôn tồn tại, vụ án chỉ là ngòi nổ cho tất cả. Lâm Địch Nhi không chỉ viết về tình yêu, mà còn viết về những lát cắt tình cảm gia đình, mối quan hệ xã hội phức tạp, đan xen. Mà trong đó, yêu, hy sinh, từ biệt không còn là những mệnh đề trái ngược. Vì yêu mà hy sinh, bởi yêu nên từ biệt. “Có ai đó đang hát: Nếu có một ngày anh lặng lẽ rời đi, Hãy chôn anh trong mùa xuân này Dừng lại trong mùa xuân rực rỡ này. Vẫn là dáng vẻ rực rỡ như cũ. Cảm giác với em cũng bi thương như vậy. Trong nắng xuân tươi sáng, Nước mắt anh vẫn chảy xuôi, Trong nắng sớm, trong đêm tối, trong gió thổi... “ (*) Tôi từng vô tình đọc được vài dòng thế này, rằng đời người chỉ có ba lần yêu, một lần non nớt dại khờ, một lần khắc cốt ghi tâm và một lần bên nhau trọn đời. Hai lần đầu, Chung Tẫn dành cả cho Lăng Hãn. Nhưng cuối cùng, cô vẫn chẳng thể cùng người mình yêu bầu bạn một đời một kiếp. Anh ra đi. Bảo vệ người anh yêu thương nhất, để vĩnh viễn lưu lại trong sinh mệnh cô gái ấy cái tên Lăng Hãn. Đổi một phương thức khác kề cạnh bên cô, hoá thành một dải sinh hồn ôm lấy trái tim cô. “... “Lăng Hãn, anh có phải… sẽ rời xa em không?” Cách chiếc bàn, Chung Tẫn muốn đứng dậy ôm lấy Lăng Hãn, đồng chí cảnh sát đứng phía sau ho một tiếng, nghiêm khắc nhìn sang đây. Lăng Hãn dùng ánh mắt ra hiệu cho cô bình tĩnh: “Sẽ không, vĩnh viễn sẽ không.” “Anh thề đi.” Chung Tẫn không tin. “Anh thề!” Đột nhiên, Lăng Hãn vươn người tới, nâng mặt cô lên, dùng sức cắn vào môi cô, để cô cảm nhận được cơn đau anh gây ra. Chung Tẫn cười, mặc kệ mái tóc đầy máu dính hai bên trán, mặc kệ dáng vẻ kinh khủng này, cười đến ngọt ngào. Trông anh rất bình tĩnh, đôi mắt đen láy và an nhiên nhìn chằm chằm cô, không nỡ chớp dù chỉ một chút, nhưng cô lại không hiểu ánh sáng tản ra ở trong đó. “Em rất muốn tắm.” Chung Tẫn ngửi được mùi hôi trên người mình. Tiếng ho của cảnh sát lớn hơn, giờ thăm hỏi của Lăng Hãn đã hết. Lăng Hãn nhắm mắt rồi đứng dậy: “Chung Tẫn, anh sẽ chờ em, chờ cùng em chuyển nhà, cùng nhau về An Trấn, cùng nhau… ngắm hoa cải vàng.” Chung Tẫn ra sức gật đầu. Lăng Hãn xoay người, đi được hai bước, anh vừa cười vừa nói xin lỗi với đồng chí cảnh sát: “Xin hãy cho tôi một phút nữa.” Không đợi người cảnh sát nói gì, anh bỗng dưng quay lại, vòng qua chiếc bàn, kéo Chung Tẫn vào lòng, ôm chặt như muốn khảm cô vào trong xương cốt. Đôi môi Chung Tẫn không ngừng run rẩy, cô chợt nhớ đến buổi hoàng hôn mùa thu lúc mới quen Lăng Hãn, ánh chiều tà đầy trời, gió thu xào xạc. “Anh yêu em!” Lăng Hãn khẽ thì thầm.” (*) Đọc đến những dòng cuối của “Em chờ anh giữa mùa xuân”, tôi chợt nhận ra, dù tốt hay xấu, tình yêu thực sự có thể thay đổi mọi thứ. Đày ải hoặc cứu vớt trái tim một người, chỉ nằm trong ý niệm chốc lát. Nếu muốn tìm đọc một bộ truyện SE đúng nghĩa thì bạn nên dừng lại tại chương cuối, giữ cái kết buồn trọn vẹn, đau đáu khôn nguôi. Nhưng nếu là một người có trái tim tràn đầy hy vọng, tôi khuyên bạn nhất định phải đọc hết cả ngoại truyện. Con người ai cũng cần phải sống vì mình, thế nên Chung Tẫn xứng đáng có được hạnh phúc, mà tình cảm của Thường Hạo cũng xứng đáng được đáp lại. Đây là lần đầu tiên tôi đọc tác phẩm của Lâm Địch Nhi, cũng là lần đầu đọc một câu chuyện đặc biệt đến thế này. Rõ ràng là tổng hợp những tình tiết “kỵ” nhất của bản thân, nhưng lại cầm lòng không được mà miệt mài theo dõi, rồi bị thu hút lúc nào chẳng hay. Tôi nghĩ, chắc chắn các bạn cũng sẽ có trải nghiệm tương tự với “Em chờ anh giữa mùa xuân”. Vậy tại sao không “lọt hố” ngay để thử sức với bộ truyện đặc biệt này?Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Lâm Địch Nhi":Gió Thổi Mùa HèHoa Hồng GiấyHoa Hồng Ký ỨcNơi Nào Phong Cảnh Như TranhXuân Sắc Như ThếHoa Hồng Sớm MaiChiến Tranh Hoa HồngEm Chờ Anh Giữa Mùa XuânĐộc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Em Chờ Anh Giữa Mùa Xuân PDF của tác giả Lâm Địch Nhi nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Em Chờ Anh Giữa Mùa Xuân (Lâm Địch Nhi)
Sau khi đọc phần giới thiệu thể loại, hẳn ai cũng sẽ nghĩ đây là một câu chuyện tình yêu tay ba rối rắm. Chính bản thân tôi cũng có suy nghĩ tương tự, ban đầu quyết định đọc bộ truyện này chỉ bởi vì thể loại tâm lý học khá thú vị và thu hút, lại thêm cái kết SE nên thử “dấn thân” xem sao. Rốt cuộc tôi đã nhầm, “Em chờ anh giữa mùa xuân” vượt ngoài kỳ vọng của tôi là một câu chuyện thực sự ý nghĩa, có bất hạnh có tuyệt vọng nhưng cũng không thiếu tình yêu thương ấm áp. Xinh đẹp, dịu dàng và tri thức là những từ dùng để hình dung về nữ chính Chung Tẫn. Tính cách của cô không được thể hiện rõ ràng ngay từ đầu, mà phải trải qua rất nhiều sự việc mới dần dần bộc lộ. Điểm đặc biệt nhất ở Chung Tẫn, có lẽ nằm ở tình yêu kiên định của cô. Chung Tẫn từng thành kính yêu một người, đem cả sinh mệnh mà trao cho người ấy. Tình yêu trong quá khứ của họ ngọt ngào như mật, bình dị nhưng khắc cốt ghi tâm. Nhưng cũng chính người ấy đã tàn nhẫn đẩy cô vào hố sâu tuyệt vọng, giết chết tình yêu của hai người. Cô mất đi đứa con còn chưa thành hình của mình, đau đớn hơn gấp bội khi người lấy đi sinh mệnh bé bỏng ấy lại chính là người cô yêu nhất, là cha của đứa bé! Nhưng có phải mọi việc đều như những gì mắt thấy, tai nghe? Sự thật dường như rõ ràng đến thế, tại sao luôn có những biến số bất thường? Nói đến đây, phải nhắc đến Lăng Hãn, “người kia” trong lòng Chung Tẫn. Sự xuất hiện của anh rất mờ nhạt, thậm chí chẳng nhiều bằng một nhân vật phụ, ấn tượng ban đầu về anh là một kẻ phụ bạc nhẫn tâm. Nhưng mỗi lần anh xuất hiện luôn để lại những dư âm sâu đậm. Lăng Hãn thực sự chỉ sống trong hồi ức của Chung Tẫn, còn anh của hiện tại là một cái bóng, giấu mình bảo vệ “tín ngưỡng” của anh. “Tín ngưỡng” mang tên Chung Tẫn! Có một loại tình yêu bi thương, bởi vì trời nổi giông gió mà xa lìa cách trở. Chung Tẫn và Lăng Hãn vào thời khắc hạnh phúc nhất, ấm áp nhất mà bị vận mệnh trêu đùa. Chuyện cũ như màn sương mờ đục, càng bóc tách càng lật mở nhiều bí mật giấu kín bên trong. Hiểu lầm chồng chất, tựa một sợi dây bị buộc nút mãi không thể tháo ra, khi tháo được rồi, sợi dây kia cũng không còn cách nào trở về hình dạng cũ. Có người nói, khi chúng ta mơ về một ai đó nghĩa là chúng ta đang dần quên đi họ. Suốt ba năm chia cắt, Chung Tẫn thường xuyên mơ thấy Lăng Hãn, mơ đến đứa trẻ của hai người, mơ về những tháng năm ấm áp trong hồi ức. Có lẽ nếu từng thực lòng yêu một người, sẽ không cách nào để hận. Chung Tẫn và Lăng Hãn, tình yêu của họ chưa từng cách xa, chưa từng rời bỏ. Họ quay lại bên nhau giống như giữa hai người chưa từng có tổn thương sâu đậm đôi bên. Yêu như thế, đến tột cùng là tình thâm hay là cố chấp? Vòng quay số mệnh an bài, kéo theo thêm một biến số vào chuỗi bi thương của câu chuyện cũ. Biến số ấy là Thường Hạo, chàng luật sư có trái tim tinh tế và ấm áp ẩn dưới vẻ ngoài kiêu ngạo. Sự xuất hiện của Thường Hạo đối với Chung Tẫn, ban đầu là đồng nghiệp cũng là đối thủ, sau là một người bạn, là chỗ dựa tinh thần của cô. Phải nói thêm rằng, tình cảm của Chung Tẫn rất rõ ràng, một khi đã xác định tình yêu thì trong mắt, trong tim chỉ tồn tại người đó, tuyệt đối không dây dưa cùng người khác. Thường Hạo hiểu rất rõ, thế nên anh chưa bao giờ gây sức ép cho Chung Tẫn, chuyên tâm bầu bạn bên cô, đưa bờ vai cho cô dựa vào. “Em chờ anh giữa mùa xuân” chỉ xoay quanh một vụ án mạng kỳ lạ duy nhất, là khởi nguồn của mọi khổ đau. Hoặc có thể nói, bi kịch vẫn luôn luôn tồn tại, vụ án chỉ là ngòi nổ cho tất cả. Lâm Địch Nhi không chỉ viết về tình yêu, mà còn viết về những lát cắt tình cảm gia đình, mối quan hệ xã hội phức tạp, đan xen. Mà trong đó, yêu, hy sinh, từ biệt không còn là những mệnh đề trái ngược. Vì yêu mà hy sinh, bởi yêu nên từ biệt. “Có ai đó đang hát: Nếu có một ngày anh lặng lẽ rời đi, Hãy chôn anh trong mùa xuân này Dừng lại trong mùa xuân rực rỡ này. Vẫn là dáng vẻ rực rỡ như cũ. Cảm giác với em cũng bi thương như vậy. Trong nắng xuân tươi sáng, Nước mắt anh vẫn chảy xuôi, Trong nắng sớm, trong đêm tối, trong gió thổi... “ (*) Tôi từng vô tình đọc được vài dòng thế này, rằng đời người chỉ có ba lần yêu, một lần non nớt dại khờ, một lần khắc cốt ghi tâm và một lần bên nhau trọn đời. Hai lần đầu, Chung Tẫn dành cả cho Lăng Hãn. Nhưng cuối cùng, cô vẫn chẳng thể cùng người mình yêu bầu bạn một đời một kiếp. Anh ra đi. Bảo vệ người anh yêu thương nhất, để vĩnh viễn lưu lại trong sinh mệnh cô gái ấy cái tên Lăng Hãn. Đổi một phương thức khác kề cạnh bên cô, hoá thành một dải sinh hồn ôm lấy trái tim cô. “... “Lăng Hãn, anh có phải… sẽ rời xa em không?” Cách chiếc bàn, Chung Tẫn muốn đứng dậy ôm lấy Lăng Hãn, đồng chí cảnh sát đứng phía sau ho một tiếng, nghiêm khắc nhìn sang đây. Lăng Hãn dùng ánh mắt ra hiệu cho cô bình tĩnh: “Sẽ không, vĩnh viễn sẽ không.” “Anh thề đi.” Chung Tẫn không tin. “Anh thề!” Đột nhiên, Lăng Hãn vươn người tới, nâng mặt cô lên, dùng sức cắn vào môi cô, để cô cảm nhận được cơn đau anh gây ra. Chung Tẫn cười, mặc kệ mái tóc đầy máu dính hai bên trán, mặc kệ dáng vẻ kinh khủng này, cười đến ngọt ngào. Trông anh rất bình tĩnh, đôi mắt đen láy và an nhiên nhìn chằm chằm cô, không nỡ chớp dù chỉ một chút, nhưng cô lại không hiểu ánh sáng tản ra ở trong đó. “Em rất muốn tắm.” Chung Tẫn ngửi được mùi hôi trên người mình. Tiếng ho của cảnh sát lớn hơn, giờ thăm hỏi của Lăng Hãn đã hết. Lăng Hãn nhắm mắt rồi đứng dậy: “Chung Tẫn, anh sẽ chờ em, chờ cùng em chuyển nhà, cùng nhau về An Trấn, cùng nhau… ngắm hoa cải vàng.” Chung Tẫn ra sức gật đầu. Lăng Hãn xoay người, đi được hai bước, anh vừa cười vừa nói xin lỗi với đồng chí cảnh sát: “Xin hãy cho tôi một phút nữa.” Không đợi người cảnh sát nói gì, anh bỗng dưng quay lại, vòng qua chiếc bàn, kéo Chung Tẫn vào lòng, ôm chặt như muốn khảm cô vào trong xương cốt. Đôi môi Chung Tẫn không ngừng run rẩy, cô chợt nhớ đến buổi hoàng hôn mùa thu lúc mới quen Lăng Hãn, ánh chiều tà đầy trời, gió thu xào xạc. “Anh yêu em!” Lăng Hãn khẽ thì thầm.” (*) Đọc đến những dòng cuối của “Em chờ anh giữa mùa xuân”, tôi chợt nhận ra, dù tốt hay xấu, tình yêu thực sự có thể thay đổi mọi thứ. Đày ải hoặc cứu vớt trái tim một người, chỉ nằm trong ý niệm chốc lát. Nếu muốn tìm đọc một bộ truyện SE đúng nghĩa thì bạn nên dừng lại tại chương cuối, giữ cái kết buồn trọn vẹn, đau đáu khôn nguôi. Nhưng nếu là một người có trái tim tràn đầy hy vọng, tôi khuyên bạn nhất định phải đọc hết cả ngoại truyện. Con người ai cũng cần phải sống vì mình, thế nên Chung Tẫn xứng đáng có được hạnh phúc, mà tình cảm của Thường Hạo cũng xứng đáng được đáp lại. Đây là lần đầu tiên tôi đọc tác phẩm của Lâm Địch Nhi, cũng là lần đầu đọc một câu chuyện đặc biệt đến thế này. Rõ ràng là tổng hợp những tình tiết “kỵ” nhất của bản thân, nhưng lại cầm lòng không được mà miệt mài theo dõi, rồi bị thu hút lúc nào chẳng hay. Tôi nghĩ, chắc chắn các bạn cũng sẽ có trải nghiệm tương tự với “Em chờ anh giữa mùa xuân”. Vậy tại sao không “lọt hố” ngay để thử sức với bộ truyện đặc biệt này?Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Lâm Địch Nhi":Gió Thổi Mùa HèHoa Hồng GiấyHoa Hồng Ký ỨcNơi Nào Phong Cảnh Như TranhXuân Sắc Như ThếHoa Hồng Sớm MaiChiến Tranh Hoa HồngEm Chờ Anh Giữa Mùa XuânĐộc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Em Chờ Anh Giữa Mùa Xuân PDF của tác giả Lâm Địch Nhi nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Người Láng Giềng Của Ánh Trăng (Đinh Mặc)
Truyện Người Láng Giềng Của Ánh Trăng với sự ngọt ngào của tình yêu dưới ngòi bút của Đinh Mặc làm cho câu chuyện càng trở nên hấp dẫn ấm lòng hơn bao giờ hết! Tuy anh không thích ăn đồ ngọt nhưng mỗi lần được cô mời ăn, anh đều ăn hết và rất vui vẻ đón nhận. Lần thứ hai, bởi vì sợ hãi nên cô ôm chặt lấy anh, anh ngỡ ngàng và ngại nên đã từ chối không ôm lấy cô. Và rồi rất nhiều lần gặp nhau với các tính huống khác nhau, mỗi lần anh đều cảm thấy khác và dần anh thích cô! Nhớ cô! Dưới ánh trăng đẹp đẽ kia liệu tình yêu có đến chăng? Cùng theo dõi tựa truyện ngôn tình hay để khám phá xem liệu rằng tình yêu ấy có được gắn kết với nhau.Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Đinh Mặc":Ám LânAnh Là Định Mệnh Của Đời EmHãy Nhắm Mắt Khi Anh Đến Tập 2: Bóng TốiChí DãChiến ThầnEm Là Ngoại LệKhách Đến Từ Nơi NàoMặc Phụ Hàn HạMây Đen Gặp Trăng SángMinh Nguyệt Từng Chiếu Giang Đông HànNếu Ốc Sên Có Tình Yêu - Đinh MặcNếu Ốc Sên Có Tình Yêu TbSăn Lung TruyềnThời Gian Tươi Đẹp - Tập 1Thời Gian Tươi Đẹp - Tập 2Vì Em Tiêu Diệt Tất CảTừ Bi ThànhNgười Láng Giềng Của Ánh TrăngHãy Nhắm Mắt Khi Anh Đến Tập 1 - Đinh MặcĐộc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Người Láng Giềng Của Ánh Trăng PDF của tác giả Đinh Mặc nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Người Láng Giềng Của Ánh Trăng (Đinh Mặc)
Truyện Người Láng Giềng Của Ánh Trăng với sự ngọt ngào của tình yêu dưới ngòi bút của Đinh Mặc làm cho câu chuyện càng trở nên hấp dẫn ấm lòng hơn bao giờ hết! Tuy anh không thích ăn đồ ngọt nhưng mỗi lần được cô mời ăn, anh đều ăn hết và rất vui vẻ đón nhận. Lần thứ hai, bởi vì sợ hãi nên cô ôm chặt lấy anh, anh ngỡ ngàng và ngại nên đã từ chối không ôm lấy cô. Và rồi rất nhiều lần gặp nhau với các tính huống khác nhau, mỗi lần anh đều cảm thấy khác và dần anh thích cô! Nhớ cô! Dưới ánh trăng đẹp đẽ kia liệu tình yêu có đến chăng? Cùng theo dõi tựa truyện ngôn tình hay để khám phá xem liệu rằng tình yêu ấy có được gắn kết với nhau.Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Đinh Mặc":Ám LânAnh Là Định Mệnh Của Đời EmHãy Nhắm Mắt Khi Anh Đến Tập 2: Bóng TốiChí DãChiến ThầnEm Là Ngoại LệKhách Đến Từ Nơi NàoMặc Phụ Hàn HạMây Đen Gặp Trăng SángMinh Nguyệt Từng Chiếu Giang Đông HànNếu Ốc Sên Có Tình Yêu - Đinh MặcNếu Ốc Sên Có Tình Yêu TbSăn Lung TruyềnThời Gian Tươi Đẹp - Tập 1Thời Gian Tươi Đẹp - Tập 2Vì Em Tiêu Diệt Tất CảTừ Bi ThànhNgười Láng Giềng Của Ánh TrăngHãy Nhắm Mắt Khi Anh Đến Tập 1 - Đinh MặcĐộc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Người Láng Giềng Của Ánh Trăng PDF của tác giả Đinh Mặc nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.