Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Cho Là Nhận - Ken Blanchard & S. Truett Cathy

"Cho là nhận" Cho nỗi hận nhận niềm đau, Cho cay đắng ắt nhận đắng cay, Gieo nỗi sầu lòng đâu thanh thản... Hãy cho đi những điều tốt đẹp Cho sự tha thứ lòng thanh thản Cho sự đồng cảm nhận sẻ chia Cho một nụ cười nhận niềm vui... Cho đi cái gì... Nhận lại cái đó. Cho đi chính là nhận được "Cho là nhận", một triết lí sống cao đẹp mà ít người thực sự có được, đó cũng là tên của một cuốn sách vô cùng hay và ý nghĩa "Cho là nhận" của tác giả Ken Blanchard & S.Truett Cathy. Tôi đã đọc đi đọc lại gần chục lần tất cả nội dung bên trong cuốn sách ấy trong giờ sinh hoạt đầu giờ của lớp, nhưng mà...thật buồn vì tôi vẫn chưa hiểu hết được ý nghĩa của việc cho đi chính là nhận được. Nôm na tôi chỉ hiểu được, sống là phải biết cho đi mà không cần nhận lại, đã cho đi thì cái mà bạn nhận được là sự hạnh phúc, đôi khi còn là sự thanh thản trong tâm hồn. Bạn cho đi không nhất thiết phải là thứ hiện hữu trước mắt, cũng không nhất thiết là của cải vật chất, mà bạn phải thêm vào đó tình cảm của mình... Đó mới là cho đi. Đấy, tôi hiểu nó như thế... Muốn hiểu sâu hơn thì các bạn hãy tìm cuốn sách "Cho là nhận" về đọc nhé. Còn giờ hãy đọc phần cảm nhận của riêng tôi về cuốn sách đó trước. Cuốn sách này không dày, kích thước chỉ bằng một cuốn sổ ghi chép cỡ vừa, cũng chỉ có khoảng một trăm hơn trang nhưng cái mà người đọc (nghe) nhận được lại là cả một triết lí sống cao đẹp khiến cả người nhận và cho đều cảm thấy hạnh phúc. Anh chàng môi giới chứng khoán trẻ tuổi thành đạt nhưng sống vô tình, có phần lạnh nhạt và vô tâm với những người xung quanh, vì vậy cuộc sống của nhà môi giới trẻ trôi qua tẻ nhạt... Chỉ luôn kiếm tiền mặc dù anh ta đã có rất nhiều tiền. Tình cờ nhà môi giới trẻ đã đọc được bài phóng sự về một người thành đạt khác, nói về sự hào hiệp và cho đi không cần nhận lại của ông ta. Nhà môi giới trẻ không tin nên đã tìm cách liên lạc với người "kì quặc" đó. Nhà môi giới đã gặp, nói chuyện với người đó và cảm thấy cuộc sống của bản thân thật vô vị. Sau đó mỗi ngày anh ta bắt đầu "tìm hiểu" về triết lí sống này.  Hơi xấu hổ một chút khi chia sẻ với các bạn điều này, nhưng tôi đã phê bình và thậm chí là cảm thấy cuốn sách này nhảm nhí khi vừa đọc nó lần đầu tiên. Tôi nghĩ mình cảm thấy như vậy khi đọc lần đầu tiên là vì tư duy của tôi còn khá non nớt, hơn nữa...các bạn biết đấy, đa phần giới trẻ như tôi (tôi mới 16 tuổi thôi) thường thích đọc những câu triết lí, châm ngôn hay status về tình bạn và tình yêu hơn là những chuyện trong lĩnh vực quản trị đời sống như thế này... Nếu bạn đọc lần đầu mà cảm thấy như tôi thì hãy thử đọc lại thật kĩ nhé, chắc chắn bạn sẽ nhận thấy điều kì diệu trong cuốn sách đó Nhà môi giới trẻ nghĩ nhà điều hành là kẻ "kì quặc" từ lần đầu nói chuyện, chính tôi cũng cảm thấy như vậy vì nhà điều hành luôn giúp đỡ người khác mà không cần nhận lại một thứ gì từ họ, nhà điều hành có những đứa con nuôi, giúp đỡ người khác khi họ cần giúp đỡ... Và còn nhiều hành động của ông ấy tôi cũng thấy "kì quặc" lắm cơ. Mấy việc cho đi tình cảm và vật chất của ông ấy cho tôi thấy một con người rất tốt, giàu lòng thương người, hiểu nhiều điều về cuộc sống nhấp nhô này, đó không phải việc làm tôi cảm thấy ông ấy rất "kì quặc" mà là việc ông ấy nói nhà môi giới về lập "bản danh sách hạnh phúc", bạn có ngờ được không? Sự hạnh phúc còn có thể lập ra được bản danh sách sao? Tôi đã choáng khi đọc xong chương đó đấy, thực sự phải dùng từ choáng cho chương 12 mang tên "bản danh sách hạnh phúc". Vừa choáng tôi lại vừa suy nghĩ, nếu tôi là nhà môi giới thì chắc tôi sẽ chẳng viết nổi chữ nào vào bản danh sách đó, có chăng cũng chỉ viết được hai từ hạnh phúc mà thôi!  Có vẻ tôi hơi lan man rồi thì phải!!! Cuốn sách chỉ đơn giản có từ ngữ và đa phần lời đối thoại, chẳng có hình ảnh gì như những cuốn sách khác, đấy là trừ bìa sách nhé, bìa nó có hai màu chủ đạo là trắng và đỏ, tôi thích nó - cái bìa ấy. Những trang đầu chỉ kể lại chuyện của nhà môi giới trẻ với người tài xế, về sự lạnh nhạt với mọi người xung quanh và cả việc nhà môi giới trẻ ăn vận chỉnh tề, ngày ngày đi làm có xe riêng đưa đón, người tài xế luôn tận tuỵ với công việc luôn luôn giúp ông chủ của mình dù những việc nhỏ nhặt nhất vậy mà nhà môi giới trẻ chưa từng để ý hay quan tâm đến người tài xế, cũng chẳng có hỏi han người tài xế một câu. Đơn giản vì nhà môi giới trẻ luôn nghĩ đó là việc đương nhiên, anh ta trả tiền cho người tài xế làm những việc như thế này mà! Tôi không hề cảm thấy bất bình cho người tài xế, tôi chỉ cảm thấy buồn cho nhà môi giới vì không hoà nhập với những người xung quanh thôi. Ý tôi không phải nhà môi giới bị cô lập hay khác người đâu, ý tôi là nhà môi giới tự cô lập tình cảm của mình với người tài xế, dĩ nhiên nhà môi giới và người tài xế còn chưa cười với nhau lấy một lần ấy chứ, mỗi chuyến đi của họ thật ngột nhạt trong khi họ có thể bắt chuyện với nhau và kể về ngày hôm qua của bản thân chẳng hạn... Tôi cá là nhà môi giới sẽ cảm thấy đến nơi nhanh hơn mọi ngày đấy, còn có thể tạo sự thoải mái bắt đầy một ngày mới hay bắt đầu công việc... Sau đó nhà môi giới trẻ còn cảm thấy khó chịu và thậm chí yêu cầu cảnh sát đến bắt một người đàn bà ăn mặc rách rưới muốn gặp nhà môi giới và hay "lảng vảng" trước toà văn phòng của nhà môi giới vì lí do là bà ấy gây ảnh hưởng đến an ninh.  Lần này thì tôi thực sự phê bình nhà môi giới trẻ giàu có này, thậm chí nhà môi giới vô tâm đến mức chẳng chịu gặp người đàn bà và yêu cầu cảnh sát bắt bà ta khi thấy bà ta cứ "lảng vảng". Tôi nghĩ nhà môi giới trẻ làm vậy là vì cách ăn mặc rách rưới của người đàn bà, nếu thay vào đó là một người ăn mặc sang trọng hay đại loại như thế thì nhà môi giới chắc chắn đã ra gặp. Tiếp đó nhà môi giới gặp và nói chuyện với nhà điều hành, nhà môi giới cảm thấy cuộc sống của mình thật vô vị, chưa thực sự hạnh phúc dù đã có rất nhiều tiền, cũng như phần tôi lan man ở trên đấy, sau đó nhà môi giới bắt đầu đi "tìm hiểu" về triết lí sống "cho là nhận". Nhà môi giới tìm thấy "những cánh cửa mở" và "bốn yếu tố quan trọng của lòng chia sẻ", còn bốn yếu tố đó là gì tôi sẽ không tiết lộ đâu, nếu tiết lộ cho các bạn biết hết thì các bạn chỉ cảm nhận được cái mà tôi cảm nhận, vậy nên bạn nào tò mò thì tìm đọc cuốn sách đó nhé. Nó có bán ở các nhà sách trên toàn quốc đấy! Nhà môi giới trẻ đã từng ngày thay đổi trong suy nghĩ và hành động. Biết quan tâm đến người tài xế và giúp đỡ khi người tài xế lâm vào tình cảnh khó khăn. Nhà môi giới còn gặp lại người đàn bà ăn mặc rách rưới lần trước, lần này bà ấy ăn mặc trang trọng đúng chất một quý bà. Nhà môi giới đã chẳng nhận ra người đàn bà ăn mặc rách rưới và quý bà này là cùng một người, rồi quý bà cũng nói cho nhà môi giới biết điều đó, nhà môi giới đã sửng sốt và hỏi tại sao bà ấy làm vậy. Bà ấy đã nói trước kia (trước khi giàu có ấy) bà ấy cũng chỉ là một người ăn mặc rách rưới trong những khu tàn tạ, phải đi xin ăn... Hiện tại bà ấy giàu có là nhờ người chồng. Bà ấy muốn chia sẻ với những người nghèo khó, giúp đỡ họ và ăn mặc như họ để họ không cảm thấy bà ấy do thương hại mà làm vậy, cho họ cảm thấy bà ấy đồng cảm và thực sự muốn giúp đỡ họ... Nhà môi giới đã nghiệm ra thêm nhiều điều từ cuộc nói chuyện với quý bà đó, biết đồng cảm và chia sẻ với những người xung quanh, biết rằng cho đi vật chất hay hành động giúp đỡ phải thêm vào cả sự chân thành, tình cảm... Nhưng mà nhà môi giới vẫn chưa cảm thấy bản thân đã thay đổi mặc dù anh ta thật sự đã có những thay đổi rõ rệt, mỗi ngày trôi qua đều là một cơ hội cho nhà môi giới cũng như mọi người hiểu thêm về việc cho và nhận và tương lai của nhà môi giới trẻ sẽ mở rộng tươi đẹp... Đọc và bị cuốn sâu vào trong những vần chữ... Bạn biết không? "Cho là nhận" - cuốn sách tôi yêu Ban đầu nhà môi giới có rất nhiều thắc mắc về việc nhà điều hành quan tâm nhân viên... Nhà điều hành đưa nhà môi giới đến ngôi nhà hạnh phúc, một ngôi nhà và trái tim, ở đó có những đứa trẻ nhà điều hành nhận nuôi và nuôi dưỡng tâm hồn chúng... Sau nhiều câu chuyện khác nhau nhà điều hành đã giúp nhà môi giới trẻ hiểu ra chân lí sống. Tôi đã khá "ngấm" những điều nghiệm ra từ những câu chuyện của nhà môi giới trẻ và nhà điều hành, đương nhiên cuối cùng nhà môi giới trẻ đã hiểu rõ "cho là nhận", cảm nhận được cuộc sống không hề tẻ nhạt khi biết chia sẻ vơi những người khác. Tôi cảm thấy thế giới cần những người như nhà điều hành, cần những phẩm chất tốt. Bạn đã bao giờ nghĩ tới: - Những đứa trẻ mồ côi vô gia cư? - Những đứa bé vô tội bị cha mẹ chúng ruồng bỏ? - Sinh viên không đủ tiền để vào đại học? - Những con người phải hứng chịu hạn hán, không có nước uống đang chết dần chết mòn? ... Còn nhiều người rất cần giúp đỡ của xã hội, rất cần những người thấu hiểu "cho là nhận". Dĩ nhiên những thứ bạn có mới có thể cho đi.... Đã bao giờ bạn vui vẻ cho những người quen và những người xa lạ dù chỉ là: - Một ổ bánh mì? - Một tấm lòng đồng cảm sẻ chia? - Một hành động giúp đỡ ai đó? - Thời gian của bạn? ... Một trong số đó, bạn đã từng cho đi và cảm thấy thoải mái, vui vẻ hay hạnh phúc chưa? Những người nhận được sẽ cho bạn thứ gì: - Một nụ cười? - Giọt nước mắt hạnh phúc? - Lời cảm ơn? - Một cái ôm? - Cho bạn cảm thấy cuộc sống của bản thân không tẻ nhạt? - Cho bạn thấy xã hội cần bạn? - Cho bạn thấy bạn không phải người dư thừa như bạn từng nghĩ? - Bạn là một người tốt? ... Bạn đã từng cho đi thứ gì hay chưa? Nếu chưa thì hãy thử cho đi một lần nhé! Rồi bạn tìm thấy một triết lí quý báu "cho là nhận".  Bạn có biết? chúng ta có thể cho đi: - Một lời oán trách nặng nề? - Một nỗi hận? - một lời giận vô cớ? - Một sự khinh bỉ? ...  Nhưng bạn cho đi những thứ đó thì bạn nhận được gì: - Sự suy nghĩ và hối hận? - Bạn đau khổ? - Bạn tự trách? - Bạn nhận được sự xa lánh từ những người bạn từng khinh bỉ? ... Tôi nghĩ bạn cần biết phải cho đi cái gì, cái gì có thể nhẫn thì cố nhẫn, hãy tha thứ cho một lỗi lầm người ta gây ra cho bạn.... Khi đó bạn sẽ nhận được nhiều thứ bổ ích, sẽ cảm thấy yêu cuộc sống hơn... Mời các bạn đón đọc Cho Là Nhận của hai tác giả Ken Blanchard & S. Truett Cathy.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Dám Ước Mơ - Florence Littauer
Sách Nói Dám Ước Mơ   Rất nhiều người ngỡ rằng ước mơ là những gì xa xôi, ngoài tầm tay với; là những viễn cảnh xa rời thực tại; là kết quả của sự thăng hoa từ cảm xúc và trí tưởng tượng của những người có tâm hồn lãng mạn. Thậm chí, có người còn cho rằng ước mơ chỉ là suy nghĩ viển vông của những ai không có động lực phấn đấu, của những người ngồi đung đưa trên chiếc xích đu ở cổng nhà mà cứ ngỡ mình đang rong chơi cùng các vì sao, của những kẻ xem bói với hy vọng được nghe những điều phán tốt lành cho tương lai, của những người sống trong mộng ảo khi luôn phân tích và tin vào số phận của mình qua những giấc mơ, hoặc của những người mua vé số và mòn mỏi đợi đến ngày con số may mắn kia được xướng lên trong bản tin chiều... Có vẻ như ước mơ không phải là bạn đồng hành thân thiết của chúng ta, mà lại sánh đôi cùng sự Mơ Tưởng hoặc niềm May Mắn. Liệu ước mơ có chút liên quan nào đến những con người trong thế giới thực tại - những người không lãng mạn cùng các vì sao, mây trời; không sống trong tháp ngà của những câu chuyện cổ tích; mà là người luôn phải bôn ba với cuộc sống, nỗ lực tìm kiếm những điều rất thực tế như sự vững chắc trong sự nghiệp, sự thành công trong kinh doanh, niềm hạnh phúc với mái ấm gia đình? Thật ra, ước mơ trong đời thực chính là những mục tiêu mà bạn khao khát đạt được trong cuộc sống của mình. Tuy nhiên, vẫn có một chút khác biệt giữa mục tiêu và ước mơ. Mục tiêu thường cụ thể và rõ ràng. Mục tiêu có thể theo dõi và đánh giá. Mục tiêu có thể kiểm tra và thẩm định quá trình tiến triển. Còn ước mơ sẽ làm tăng thêm cảm xúc sáng tạo cho mục tiêu, mở rộng tầm nhìn cho những định hướng và làm chúng ta thêm hy vọng ở tương lai. Ước mơ sẽ làm cho thực tế cuộc sống thêm phần tốt đẹp và sinh động hơn. Đó cũng là nội dung của cuốn sách Dám Ước Mơ của nữ tác giả Florence Littauer. Cuốn sách được dẫn dắt xuyên suốt bằng câu chuyện về cuộc đời và sự thành công của một phát thanh viên - em trai tác giả. Hy vọng với cuốn sách này, những ai chưa từng ước mơ sẽ nhanh chóng tìm thấy ước mơ của riêng mình; những ai đang nuôi dưỡng ước mơ sẽ củng cố thêm quyết tâm để biến ước mơ trở thành hiện thực; và những ai đã hoàn thành, đã chinh phục được ước mơ của mình sẽ tiếp tục cuộc hành trình tìm kiếm một ước mơ mới. - First News *** Như thường lệ, vào lúc 6 giờ sáng mỗi ngày, phát thanh viên Ron Chapman xuất hiện trên đài phát thanh KVIL và bắt đầu chương trình của mình bằng những câu chuyện hài hước trước khi điểm thông tin, sự kiện trong ngày. Đã hơn 20 năm qua, thính giả ở thành phố Dallas vẫn duy trì được thói quen thức dậy vào lúc 6 giờ, lắng nghe chương trình buổi sáng với Ron Chapman để được khích lệ tinh thần và tìm kiếm sự phấn khởi trước khi bắt đầu một ngày mới. Nhưng buổi sáng ngày 31 tháng 3 năm 1988 thì khác hẳn. Một chương trình phát thanh không giống bất cứ chương trình nào trước đó. Ngay lời mở đầu, Ron đã nói với thính giả của mình rằng: “Tôi muốn mọi người hãy gửi ngay cho tôi 20 đô-la!”. Chỉ một câu thông báo ngắn gọn như thế. Không hứa hẹn! Không giải thích! Cũng không lặp lại nhiều lần! Thoạt đầu, Ron nghĩ chỉ có một vài người gửi tiền, nhưng chính anh cũng không ngờ rằng sáng hôm sau đã có 4.000 chi phiếu và thêm 5.000 nữa vào ngày tiếp theo. Sang ngày thứ ba, anh lên sóng phát thanh và nói với thính giả: “Tôi đã nhận được đủ rồi! Xin các bạn đừng gửi thêm tiền cho tôi nữa. Chúng tôi thậm chí không biết phải làm gì với số tiền này!”. Mặc dù đã thông báo như thế nhưng nhiều người vẫn tiếp tục tìm mọi cách gửi tiền cho Ron. Một số gửi đến địa chỉ nhà riêng của Ron, hoặc năn nỉ nhân viên bảo vệ chuyển giúp số tiền này. Dường như có một sự thôi thúc khiến mọi người cho đi 20 đô-la mà không cần biết lý do. Không biết rõ lý do của Ron nhưng tận trong thâm tâm, những người gửi tiền biết rằng nếu Ron Chapman yêu cầu gửi tiền, thì họ muốn được là một phần trong dự án của anh. Chỉ trong vòng một tuần, Ron đã nhận đến 12.156 chi phiếu với tổng giá trị gần một phần tư triệu đô-la. Lúc đầu, Ron đã nghĩ sẽ trả lại tiền cho mọi người kèm theo một món quà cảm ơn nào đó. Nhưng khi thấy số tiền nhận được ngày càng nhiều, Ron bắt đầu cân nhắc đến các phương án sử dụng số tiền quyên góp này. Sự kiện này đã thu hút giới truyền thông đua nhau vào cuộc. Báo chí và các trạm phát thanh từ khắp mọi miền đất nước bắt đầu liên hệ để được trực tiếp gặp Ron. Điều mà tất cả mọi người đều muốn biết là: “Từ đâu anh nghĩ ra ý tưởng này? Làm sao anh có đủ can đảm đề nghị người khác gửi tiền cho mình mà không nêu bất kỳ lý do chính đáng nào cả?”. Ron kể lại rằng trong một cuộc họp với ban điều hành mới được bổ nhiệm của đài phát thanh KVIL, anh đã trình bày cho họ nghe về những thành tựu trong sự nghiệp trước đây của mình. Họ đã bật cười khi nghe anh nói: “Chúng tôi đã xây dựng KVIL trở thành đài phát thanh được yêu thích nhất tại thành phố Dallas này. Lòng tin mà mọi người dành cho KVIL là rất lớn, đến mức nếu tôi lên sóng KVIL và đề nghị mỗi thính giả gửi cho tôi 20 đô-la, tôi tin rằng nhất định mọi người sẽ làm ngay”. Sự nghi ngờ của ban điều hành chính là thách thức khiến Ron quyết tâm phải thực hiện buổi phát sóng đó, dẫn đến sự kiện quyên góp tiền qua sóng phát thanh vào ngày 31 tháng 3 mà mọi người đã biết. Các đài phát thanh cạnh tranh không khỏi ngạc nhiên trước uy tín của KVIL đối với thính giả. Làm thế nào mà KVIL có thể tạo ra tầm ảnh hưởng sâu rộng đến thế? Giám đốc một trạm phát thanh đối thủ đã phải thừa nhận: “Nếu việc quyên góp này nằm trong kế hoạch quảng bá thì đây quả là một chương trình quảng bá tuyệt vời. Tôi không chắc là mình sẽ gửi cho ai đó 20 đô-la mà không biết lý do cụ thể. Trong suốt nhiều năm làm công việc phát thanh, tôi chưa từng thấy trường hợp nào tương tự”. Ngay cả những tờ báo và tạp chí ở nước ngoài cũng đăng những bài viết đặc biệt về người phát thanh viên đã huy động được 240 ngàn đô-la mà không cần nêu lý do. Thời báo Dallas Times Herald gọi Ron là “Phát thanh viên hàng đầu ở Dallas, huyền thoại của ngành công nghiệp phát thanh, người luôn đem đến niềm vui cho mọi người và là ông vua của chương trình buổi sáng”. Vậy Ron Chapman là ai và đã làm thế nào để đạt được ước mơ của mình? Tôi sẽ kể cho các bạn nghe chi tiết câu chuyện về người đàn ông này, bởi tôi là chị của Ron và là người luôn bên cạnh Ron ngay từ khi em mới sinh ra. Tôi vẫn còn nhớ mẹ tôi đã khóc khi sinh ra em: “Lại thêm một miệng ăn nữa rồi!”. Lúc ấy không ai trong gia đình tôi nghĩ rằng sẽ có một ngày, “cái miệng ăn” ấy có thể đem lại niềm vui cho hàng ngàn người vào mỗi buổi sáng và còn có thể kiếm được nhiều tiền hơn mẹ tôi từng ao ước. Ron đã đem đến những “điều kỳ diệu” không chỉ cho cuộc sống của gia đình tôi, mà còn cho tất cả những ai có cơ duyên được biết đến em. - Florence Littauer Mời các bạn đón đọc Dám Ước Mơ của tác giả Florence Littauer.
Con Người 80/20
Sách Nói Con Người 80/20   Ngày nay những cá nhân sáng tạo và tập thể của họ đang là nguồn động lực mới cho sự phát triển kinh tế, mang đến sự thịnh vượng cho các công ty và các quốc gia. Ở cuốn sách này Richard Koch nêu ra 9 điểm cốt lõi của nguyên lý 80/20 mà mỗi người cần nắm bắt để thành con người 80/20, để thành công trong công việc. Đó là cách để nhận ra sự sáng tạo của bản thân, những ý tưởng mới xuất sắc, những yếu tố sống còn để biến ý tưởng thành nguồn lợi nhuận…Con người 80/20 là những người biết nhận ra những nơi, những điểm của bản thân cần tập trung để chỉ cần nỗ lực 20% nhưng đạt được 80% kết quả và có được cuộc sống hạnh phúc thành đạt. Một nguyên tắc bất ngờ trong kinh doanh và trong xã hội - một vấn đề quan trọng với mỗi cá nhân, lần đầu tiên được khám phá. Con Người 80/20 là tập tiếp theo trong loạt kinh điển bán chạy nhất "Nguyên Lý 80/20" của Richard Koch, lần đầu tiên tập trung vào mối liên hệ giữa sự trổi dậy của các cá nhân và nguyên lý 80/20 - làm thế nào để thành công nhiều hơn với công sức ít hơn. Cách thức cũ là các nhà quản lý làm trung tâm kết hợp, tạo nên tài sản và cơ cấu quản lý. Theo cách thức mới 80/20, những thành phần trung bình được tách ra, các cá nhân sẽ tập trung vào những nhỏ trong hệ thống, những thành phần có quyền năng đặc biệt dẫn đến thành công. Rõ ràng và đơn giản, Richard Koch sẽ hướng dẫn bạn cách làm thế nào để trở thành một con người 80/20 và đạt được những gì bạn luôn luôn mong muốn trong cuộc sống. Ông giải thích chín yếu tố cốt lõi của thành công 80/20 - từ cách làm thế nào để nhận ra bản năng sáng tạo và giàu tưởng tượng của bạn cho đến nhận định những ý tưởng tốt nhất cho doanh nghiệp bạn, từ những yếu tố cần thiết để phát sinh siêu lợi nhuận cho đến làm thế nào để phát triển doanh nghiệp một cách sáng tạo nhằm phát huy toàn bộ tiềm năng của nó.   Koch đưa ra 60 ví dụ thực tế về "những con người 80/20" - một số là những nhân vật nổi tiếng thế giới, một số là những người mà ông quen biết. Tất cả họ đều đã tạo ra một cái gì đó giá trị và có khả năng kiểm soát cuộc sống của chính mình. Đa số họ đều sử dụng hai công cụ: vốn và tập đoàn, nhưng những tập đoàn này làm việc cho các cá nhân chứ không phải ngược lại. Tất cả những con người 80/20 đều hiểu rõ một ý tưởng tuyệt vời nào đó và họ biến đổi nó theo một cách mới độc nhất vô nhị, để lập nên một tổ chức chuyên môn hay một doanh nghiệp lợi nhuận cao, làm giàu bản thân họ và làm phong phú hơn cả thế giới này. *** “Khi việc kinh doanh thay đổi, cá nhân chính là người đem công cụ đến cho công ty”. Philip Harris, CEO, PJM Interconnection “Ngày nay, gần như những bác thợ rèn ở các làng mạc trên thế giới cũng có thể đóng các trục xe ở sân nhà, gắn chúng với nhau và cạnh tranh với General Motors. Và đó là những gì đang diễn ra theo đúng nghĩa đen. Chúng ta có thể chứng minh điều đó qua hệ điều hành Linux”. Paul Maritz, Phó Chủ tịch, Microsoft “Trong tất cả mọi lĩnh vực, đơn vị chủ chốt của sự sáng tạo giá trị chính là cá nhân… logic của những chuỗi giá trị phi xây dựng được bao hàm trong giới hạn của nó: cá nhân những người lao động (đơn vị nhỏ nhất có thể trong một doanh nghiệp) bòn rút những giá trị mà chỉ riêng mình họ tạo ra”. Philip Evans và Thomas S. Wurster, Nhóm Cố vấn Boston “Nếu bạn lấy đi 20 người quan trọng nhất của chúng tôi, chúng tôi sẽ trở thành một công ty không quan trọng nữa”. Bill Gates, Chủ tịch, Microsoft “Vị hoàng đế trong tương lai sẽ là hoàng đế của ý tưởng”. Winston Churchill “Nếu trong tự nhiên có một điều gì khó bị tổn thương hơn những tài sản duy lý khác thì đó chính là sức mạnh của tư duy, hay còn gọi là ý tưởng”. Thomas Jefferson Mời các bạn đón đọc Con Người 80/20: Chín Yếu Tố Cốt Lõi Của Thành Công 80/20 Trong Công Việc của tác giả Richard Koch.
Điều Kỳ Diệu Của Thái Độ Sống - Mac Anderson
Sách Nói Điều Kỳ Diệu Của Thái Độ Sống   Con người sinh ra đều mang những đặc điểm gần giống nhau. Tuy nhiên, mỗi người lại tự “trang bị” cho mình một thái độ sống khác nhau, chính điều này đã tạo nên sự khác biệt lớn trong xã hội.           Theo nghiên cứu của một số nhà tâm lý - xã hội học thì những người được xem là thành đạt và hạnh phúc, tuy có hoàn cảnh, cách nhìn nhận về cuộc sống khác nhau, nhưng lại có một điểm cơ bản rất giống nhau đó là: họ luôn suy nghĩ theo hướng tích cực. Đã có nhiều trải nghiệm cho thấy thái độ sống tích cực là yếu tố vô cùng quan trọng đối với cuộc sống và công việc của chúng ta. Nhưng làm thế nào để luôn duy trì một thái độ “đúng” là điều không dễ thực hiện.           Tuy vậy, điều đó không có nghĩa là chúng ta không thể học cách tạo cho mình một thái độ tích cực. Cuốn sách Điều Kỳ Diệu Của Thái Độ Sống được Mac Anderson viết ra với mong muốn giúp người đọc xây dựng và hướng đến một cuộc sống đầy lạc quan và hạnh phúc.  Thông qua những câu chuyện thực tế sinh động, những phân tích tâm lý sâu sắc, dễ hiểu, tác giả chuyển tải đến bạn đọc những thông điệp về sống đẹp, sống có ý nghĩa. Nhờ đó bạn sẽ học cách duy trì thái độ sống nhiệt tình, giảm căng thẳng trong công việc và cuộc sống, hiểu được giá trị bản thân và vững vàng mỗi khi gặp khó khăn trên đường đời. Thái độ sống tích cực còn giữ cho tâm hồn bạn luôn tươi trẻ, giúp bạn thể hiện lòng nhân ái và được mọi người quý mến hơn. Sống tích cực không phải là điều khó nhưng không phải ai cũng làm được. Hy vọng rằng quyển sách nhỏ này sẽ giúp bạn xây dựng được cuộc sống mà bạn hằng mơ ước, cũng như giúp những người yêu thương xung quanh bạn thay đổi cuộc đời.   *** “Dù bạn đã chọn cho mình con đường nào đi chăng nữa, hãy đi suốt con đường ấy bằng tất cả lòng đam mê và nhiệt huyết của mình”. Đam mê và nhiệt huyết “Chỉ có lòng đam mê và nhiệt huyết mới có thể làm nên những điều kỳ diệu” - Ralph Waldo Emerson Sau khi làm xong thủ tục nhận phòng khách sạn cho tôi, Sam – một nhân viên tiếp tân, giúp tôi mang hành lý lên phòng. Anh vừa cười vừa bắt chuyện: - Hôm nay trời thật đẹp phải không ông? - Ồ! Quả thật là như vậy! – Tôi gật đầu đáp. - Suốt tuần rồi, tôi ở nhà chơi với mấy đứa cháu. Trông chúng dễ thương lắm ông ạ! – Sam tiếp tục. - Tôi cũng yêu trẻ con lắm. – Tôi cảm thấy thích thú với câu chuyện của Sam nên hỏi thêm: - San ạ! Trông anh vui vẻ thế, chắc là anh vừa có mấy ngày nghỉ đáng nhớ nhỉ? Sam nhìn tôi, nở một nụ cười rồi đáp: - Với tôi, mọi ngày trên đời này đều tuyệt vời ông Anderson ạ! Sau khi cám ơn Sam về sự phục vụ tận tình của anh, tôi khép cửa phòng lại mà trong lòng trào dâng một cảm xúc thật khó tả. Niềm vui, sự yêu đời của người phục vụ vô tình đã truyền cho tôi cảm giác hạnh phúc bất ngờ này. Có lẽ tôi phải cảm ơn anh rất nhiều mới phải, vì lâu rồi tôi mới gặp được một người luôn tin yêu cuộc sống đến thế, và quan trọng hơn là anh đã truyền cho tôi cảm xúc hạnh phúc đó. Trong cách ứng xử với mọi người hằng ngày, bạn có toàn quyền lựa chọn thái độ sống cho mình: hoặc là mang bộ dạng ủ rũ làm ai cũng phát chán, hoặc vui vẻ nhiệt tình khiến mọi người phấn chấn theo. Tất cả đều phụ thuộc vào bạn mà thôi! “Cuộc đời thật kỳ diệu. Nếu chúng ta biết đợi chờ điều tốt nhất, điều đó ắt sẽ đến.” - W. Somerset Maughin Mời các bạn đón đọc Điều Kỳ Diệu Của Thái Độ Sống của tác giả Mac Anderson.
Sống Đời Đáng Sống - David Guy Powers
Bạn đọc đã có trên tay cuốn Sống Đời Đáng Sống của David Guy Powers do Nguyễn Hiến Lê lược dịch. Khi đọc cuốn sách này, xin các bạn lưu ý các vấn đề sau đây: 1. Đây là cuốn sách dịch nên ta không thể hiểu ý nghĩa của “đời sống mới” theo phong trào hiện nay của ta. Nội dung sách chủ yếu đề cập đến những vấn đề luyện trí óc và tình cảm để làm sao mọi người quí mến, giúp đỡ mình, ngược lại mình cũng phải có trách nhiệm quí mến, giúp đỡ họ, tạo mối dây thông cảm, tôn trọng, xây dựng cuộc sống phong phú hơn, tốt đẹp hơn, tránh những trở ngại, tiêu cực trong tư tưởng và lối sống. 2. Là vấn đề tâm lý nên việc luyện tập là quan trọng. Tuy nhiên kết quả chưa thể thấy ngay mà phải trải qua quá trình tự rèn luyện kiên trì, lâu dài trên cơ sở có ý chí và niềm tin. Để thấu đạt ý nghĩa và nội dung sách, đòi hỏi người đọc có một tư duy và nhận thức sâu, tranh nóng vội, hiểu lệch, hiểu sai vấn đề. 3. Do đặc điểm trên, cuốn sách có ý nghĩa tham khảo là chính, còn việc thực hành lại tùy thuộc khả năng mọi người. Được sự đồng ý của người có trách nhiệm về bản quyền, chúng tôi tái bản cuốn sách trên có sửa chữa, để bạn đọc tìm hiểu thêm vấn đề tâm lý trong việc xây dựng một đời sống phong phú hơn. Chắc chắn nội dung sách còn nhiều khiếm khuyết, rất mong bạn đọc lượng thứ và chân tình góp ý xây dựng sách. *** Mấy năm trước tôi lại Forest Hills và sống trong ngôi nhà cũ của bà Helen Keller. Tôi thường ngồi trước lò sưởi của bà mà ôn lại dĩ vãng của bà. Trong phòng đó bà đã tập đọc bằng tay, tập nghe bằng ngũ quan và tập viết bằng tim. Đã đui lại điếc và câm mà bà học làm được rất nhiều việc. Có lần tôi leo lên phòng trên thượng lương được bố trí làm phòng ngủ, ở đó ngó ra cái vũng mà sau này người ta đã lấp để xây dựng ngôi nhà của Liên hiệp quốc. Tôi đã khó nhọc leo lên những bậc thang và tưởng tượng bà đã phải rờ rẫm ra sao mỗi khi lên lầu đi ngủ. Và khi nghĩ đến hình ảnh một người được trời ban cho ít thế mà phân phát tình yêu cho đời được nhiều thế, tôi thường thấy trong lòng phấn khởi. Tôi lấy làm lạ khi phòng có rất nhiều cửa sổ. Ba bức tường thì có tới tám cái cửa sổ. Nhìn ra chung quanh, thấy sự mênh mông thăm thẳm của vũ trụ. Vậy mà đối với bà chỉ là tối đen như mực. Nhưng ánh sáng trong lòng bà phải rực rỡ thế nào, bà mới có thể sống cao đẹp như vậy mặc dầu trong cảnh tối tăm dày đặc. “Đời sống mới” chan hòa trong tâm hồn bà, đã dẫn dắt bà suốt đời. Bà nói: “Đời tôi thu hẹp trong một thế giới không màu sắc, không thanh âm. Nhưng ngay từ hồi còn là một sinh viên, tôi đã vui vẻ tin chắc rằng những cơ quan trên cơ thể tôi không đóng một vai trò quan trọng trong đời sống vì nó không thuộc về phần tinh thần của tôi. Lòng tin đó càng mạnh lên khi tôi đọc câu: Tôi suy nghĩ, vậy là có tôi của Descartes. Câu văn mạnh mẽ đó đã đánh thức một cái gì đó trong thâm tâm tôi cho tới suốt đời. Lúc đó tôi hiểu rằng tinh thần có thể tạo nên hạnh phúc cho tôi, bắt cầu cho tôi qua được cái hư vô tối tăm và yên lặng mà cảm thấy hạnh phúc chói lọi, nồng nhiệt. Tôi hiểu rằng chúng ta có thể tạo được ánh sáng, thanh âm và sự bình ổn trong nội tâm mặc dầu gặp tai nạn lớn lao đến đâu ở ngoại giới”. Bạn thấy đấy, một người đui và điếc mà còn tạo ra được đời sống mới mẻ và phong phú hơn, huống hồ là chúng ta. Phép mầu xảy ra thường ngày ở trên đời. Có những người tiến từ tối tăm tới danh vọng, từ nghèo khổ đến giàu có, từ tuyệt vọng đến đạt nguyện, từ thất bại đến thành công. Cái bùa gì làm được những phép thần đó? Đây, bùa đó như vầy: Những kẻ đó đã bắt được hình ảnh của đời sống mới. Bắt được hình ảnh đó rồi bạn sẽ muốn thấy sống lại, thấy sự hăng hái làm cho sinh lực bạn đổi mới, làm cho hy vọng biến thành dự định rồi dự định biến thành sự thực. Chính hình ảnh đó là cái hy vọng mà Horace đã ca trong bài ca Vita Nova. Nó đã gợi cho loài người tư tưởng về tôn giáo và cảm hứng về nghệ thuật. Nó sẽ làm cho bạn tái sinh nếu bạn biết bắt lấy nó. Khi tôi đem ý đó nói với William Zorach, nhà điêu khắc Mỹ trứ danh, ông đã cảm hứng mà tạo được bức tượng nổi tiếng, bức Vita Nova. Về sau ông bảo tôi: “Ý tưởng đời sống mới ám ảnh tôi hoài cho tới khi tôi khắc được nó lên cẩm thạch. Nó đã đổi mới đời tôi”. Cái năng lực sáng tạo chứa trong tư tưởng đời sống mới mạnh mẽ đến độ ta không ngờ. Cái mà mới lúc nãy đây ta cho là không làm được, mà bây giờ ta thấy là chẳng những làm được mà là điều tự nhiên nữa. Bạn thấy như mọc cánh. Tư tưởng này gợi tư tưởng khác, kế hoạch này tạo kế hoạch khác, và rút cục một lối nên sống thành ra lối phải sống. Một khả năng sáng tác cháy bùng lên và giải thoát những khả năng khác. Y như là leo lần lần lên ngọn núi trọc mà nhìn xuống một thung lũng phì nhiêu. Con đường leo núi đó là con đường đưa tới hạnh phúc của nhân loại. Xin bạn thử nhìn chung quanh xem. Ai là những người sung sướng nào? Chính là những kẻ xây dựng được một thế giới tin tưởng. Tin ở vận mệnh của mình. Tin ở lòng tốt của người. Tin ở mục đích của đời người. Tin ở lòng vị tha. Họ là những người làm việc và khuyến khích những người chung quanh làm nên việc. Họ là những người mà ta mến và tìm tới mỗi khi cần được an ủi. Họ là những người có tinh thần bình thản, sung sướng. Vì chúng ta cần tin để mà sống và càng tin thì đời ta càng phong phú. Hiểu như vậy mà sao ta không thực hiện được sức mạnh làm cho đời ta thêm sinh khí đó? Theo tôi chỉ tại ta có xu hướng muốn ngó về dĩ vãng, để nó phá hủy hiện tại và tương lai của ta. Không có lầm lỡ nào nặng bằng ráng đội trên đầu cái bao nặng của quá khứ và bi kịch của loài người là cứ đòi cho được cái quá khứ khi mà chúng ta chỉ có thể có cái hiện tại. ... Mời các bạn đón đọc Sống Đời Đáng Sống của tác giả David Guy Powers.